Văn Hóa Đoàn Kết CON ĐƯỜNG VIỆT NAM Con Đường Truyền thống Anh Linh Dân Tộc Quyển 1 2014 Lời nói đầ...
Văn Hóa Đoàn Kết
CON
ĐƯỜNG
VIỆT
NAM
Con Đường Truyền thống
Anh Linh Dân Tộc
Quyển 1
2014
Lời nói đầu
Thưa các Bạn :
Bạn
đã thấy con đường Việt Nam Chưa ?
Nếu
thấy: Bạn là người hạnh phúc nhất, vì bạn đã thấy mùa xuân trên non sông Tổ
Quốc đất nước Việt Nam. Một mùa xuân đầy hoa thơm và quả ngọt.
Nếu
Bạn chư thấy :
Thời
trên tay bạn là La Bàn chỉ đường cho bạn tìm đến con đường Việt Nam. Con đường
Việt Nam không phải bây giờ mới có. Mà đã có từ lâu lắm, từ khi dựng nước Văn
Lang đến bây giờ. Con đường mùa xuân rộng lớn đầy hoa thơm quả ngọt, con đường
thắm nghĩa Đồng Bào đậm tình anh em, không hận thù và đầy lòng thương yêu đùm
bọc chung sống cùng nhau trên con đường Việt Nam vinh quang Tổ Quốc.
Thưa
các bạn :
Con
đường Việt Nam có thể nói xa tận chân trời đối với những người xa rời Cội
Nguồn. Nhưng lại rất gần đối với những người có tâm có đức yêu Cội nhớ Nguồn thời ở ngay trước mắt.
Con
đường Việt Nam :
Không
phải là con đường đấu tranh giai cấp mạnh được yếu thua, thắng là Vua thua cho
là giặc. Xem đi xét lại Giặc với Vua cũng chỉ là một thứ. Mà là con đường Văn
Hóa Cội Nguồn. Con đường không mạnh được yếu thua thắng là Vua thua cho là
Giặc, con đường đoàn kết thắm nghĩa Đồng Bào đậm tình anh em. Đi trên còn đường
Việt Nam, Độc Lập Tự Do, tôn trọng Quyền Con Người. Nhân Quyền, Công Bằng, Bình
Đẳng Dân Chủ văn minh.
Thưa
các bạn :
Nguồn
Cội của dân tộc Việt Nam là dân tộc Bách Việt Văn Lang. Dân tộc đa sắc tộc, dân
tộc hợp chủng tộc, dân tộc có tới 100 lãnh chúa. Nếu đêm so sánh thời không
khác gì Nước Mỹ Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Một dân tộc hợp chủng tộc, đa sắc tộc
như thế nếu không lấy nền tản Quyền Con Người, Nhân Quyền Dân Chủ Tự Do đi vào
cuộc sống thời lấy đâu ra sự tồn tại Độc Lập 2701 năm. Có thể nói Nhà Nước Văn
Lang, Dân Tộc Văn Lang không có thể chế độc tài độc trị mới có sự tồn tại lâu
như vậy. Chẳng hạn như nước Hoa Kỳ dựa trên nền tản Quyền Con Người. Nhân Quyền
Dân Chủ đi vào cuộc sống kéo dài sự Độc Lập cũng như sự hùng mạnh đã chứng minh
điều đó.
Vì
thế : Con đường Việt Nam chính là con đường hợp chủng tộc, hợp chủng đa sắc
tộc, như thời Quốc Tổ dựng nước Văn Lang. Con đường lấy Quyền Con Người làm nền
tản. Những Quyền mà Tạo Hóa đã ban cho, những quyền bất khả xâm phạm. Nhân
Quyền Tự Do, Công Bằng, Bình Đẳng Dân Chủ văn minh. Một đất nước Văn Minh giàu
mạnh không thể tồn tại độc tài độc trị. Mà phải nhường cho Quyền Con Người Nhân
Quyền Dân Chủ văn minh ra đời.
* * *
Hết phần mở đầu, mời các bạn xem tiếp
Con đường Việt Nam
PHẦN 1
Anh hùng lạc đạo khổ chơi vơi
Lạc mất hướng đi khổ cuộc đời
Bôn ba cho lắm, đường mây khói
Sự nghiệp mơ hồ kiếp nổi trôi
Thương
cho những người bôn ba lặng lội trong con đường đấu tranh đi tìm Công Lý, càng
đấu tranh càng cảm thấy càng mờ mịt, cứ lặp đi lặp lại mãi cái cảnh thắng là
Vua thua cho là Giặc, xem đi xét lại Giặc với Vua nào khác gì nhau. Vinh quan
hay nhục nhã cũng chỉ là cuộc hề, khói mây rồi cũng trở về khói mây.
Thử hỏi vinh quang cái nổi gì
Tương tàn chém giết được cái chi
Cha Ông bỏ mất không nhớ đến
Vinh quang gì hỡi lạc đường đi.
Trong
những phút ôm nặng mối sầu. Tình hình đất nước càng lúc càng đi vào bất ổn.
Nhìn nơi đâu cũng thấy lòng căm phẩn của muôn dân.
Ôi
thôi ôi thôi :
Gian
khổ đấu tranh tương tàn chém giết lẫn nhau thời đem lại được cái gì? được sự
Hận thù trả thù vay trả, trả vay không biết bao giờ chấm dứt. Bao công lao khổ
nhọc đấu tranh giai cấp thắng thua vinh nhục trôi theo dòng nước, sắp tan tành
theo mây khói. Nhìn sự rệu rã của chế độ. Vì không xây dựng trên nền tản Quyền
Con Người, nên bị trào lưu tiến bộ nhân loại phê phán chế giễu trước sự đổi
thanh nhanh chóng của thời cuộc. Tôi như sực tỉnh và giác ngộ một sự kì diệu
xảy ra, tôi đã nhìn thấy kìa mặt trời
chân lý xuất hiện, Màng u minh tan biến Con Đường Việt Nam đã hiện ra. Con
đường rực rỡ mùa xuân đầy sức sống giàu lòng tinh thương nhân ái, con đường
Truyền Thống của Ông Cha. Tôi xúc động nghẹn ngào, từng giọt lệ thấm trên đôi
má, con đường tươi đẹp làm sao, tình đồng loại nghĩa Đồng Bào con đường mà tôi
mơ ước bấy lâu nay. Tôi mới hiểu :
Truyền Thống Cha Ông thật hào hùng
Cháu con giữ vẹn sự Tôi Trung
Tinh thần ba chữ Trung - Hiếu - Đức
Tỏ rạng nghìn thu rạng nước non.
Ôi
các Bạn :
Đường
Việt Nam đã bừng lên phơi phới
Ông
Cha đã gọi
Sao
chúng ta ngồi im không đáp ứng
Ôi
Việt Nam thiêng liêng
Việt
Nam đã chuyển mình
Bay
lên chín tần mây tỏa sáng
Hãy
trở về với người Mẹ Quê Hương cùng đi trên Con Đường Việt Nam, con đường đoàn
kết, đầy yêu thương giàu lòng tha thứ.
Đất nước gọi ta hãy trở về Nguồn Cội
Xóa hận thù, và cùng chung chí hướng
Thờ Cha Ông thời truyền thống uy linh.
Đã
qua rồi những năm tháng chiến tranh, những năm tháng binh đao máu lửa, sống
trong mưa bôm bão đạn, để lại không biết bao nhiêu nổi buồn thê lương và cũng
đầy mất mác không gì bù đắp lại nổi.
Khi lòng ta đã xóa bỏ hận thù
Thời liền nghe Cội Nguồn vẫy gọi
Hãy rời xa còn đường nhỏ hẹp
Hãy trở về với Tổ Quốc Quê Hương.
Quê
hương đất nước Việt Nam mãi trông chờ những người con lạc Cội lạc Nguồn sa chân
vào con đường đấu tranh giai cấp, sống trong bão tố hận thù hủy diệt lẫn nhau.
Hãy trở về con đường mùa xuân trên non sông Tổ Quốc quê hương Việt nam. Con
đường mùa xuân cũng chính là Con Đường Việt Nam.
Nếu
Bạn là người may mắn thấy được Con Đường Việt Nam, thời Bạn thấy mình trở nên
thanh thản nhẹ nhàng giống như đi trên mây, lướt trên gió, nơi đâu Bạn cũng
nghe ngâm nga đất nước hồi sinh đơm hoa kết trái yên bình tự do.
Ai hữu chí thời trở về Nguồn Cội
Đọc kinh thơ xem vận hội Rồng Tiên
Việt Nam Nguồn Cội Thiêng Liêng
Huyền cơ một đạo ngữa nghiêng đất trời.
Nói
đến Bờ cõi Cha Ông, non sông Tổ Quốc, chủ quyền Độc Lập. Truyền Thống anh linh,
không phải tự nhiên mà có mà phải tạo dựng bằng mồ hôi nước mắt, xương máu của
bao thế hệ Ông Cha. Quân xăm lược cứ mãi xâm chiếm đất nước chúng ta. Nếu chúng
ta không nghĩ gì đến Cội Nguồn non sông Tổ Quốc truyền thống anh linh dân tộc.
Chỉ biết nghĩ cho mình, cho đảng phái của mình. Thời chúng ta phải trả cái giá
là tiếp tục trên con đường nô lệ. Chúng ta mất tất cả không những mất Độc Lập Tự Do, mà mất cả những quyền thiêng
liêng con người, những quyền mà Tạo Hóa đã ban cho. Sống trong sự bạo tàn trù
dập kìm kẹp bỡi quân thù.
Tiếng ai oan ức
đêm trường
Khốn cùng cơ cực cùng đường xác xơ
Bỏ Nguồn bỏ cội Ông Cha
Nát tan cơ nghiệp khảo tra ngục tù.
Muốn
vượt qua gian khổ khó khăn cứu vãn Tổ Quốc lâm nguy, không còn con đường nào
khác hơn, là trở về với Cội với Nguồn, đi trên Con Đường Việt Nam. Thống nhất ý
chí, đoàn kết dân tộc, chung lưng đấu cật, phát huy Văn hóa Cội nguồn. Thờ
phụng Cha Ông.
Tuy
hiện nay hình ảnh Quốc Tổ, Quốc Giỗ, Quốc Lễ, đã phát huy mạnh mẽ, nhưng con
cháu Tiên Rồng vẫn còn lạc Cội lạc Nguồn, chưa thống nhất dân tộc trở thành một
ý chí. Nên chưa đũ sức để đẫy lùi quân xâm lược, chúng ta cần phải trở về với
Cội với Nguồn xây dựng Văn Hóa Truyền Thống anh linh dân tộc trở đi đôi với Tôn
Thờ: Quôc Tổ, Quốc Giỗ, Quốc Lễ, Quốc
Giáo, Quốc Đạo. Tức thời Con Đường Việt Nam đã hiện ra trên đất nước Việt Nam.
Truyền
thống anh linh chính là Quốc Đạo con đường Việt Nam rộng lớn, con đường đoàn
kết sức mạnh toàn dân tộc, thống nhất ý chí. Không có một thế lực ngoại xâm nào
đánh bại được khi dân tộc Việt Nam đi trên Con Đường Việt Nam.
Việt Nam con cháu Tiên Rồng
Cội Nguồn một đạo lẫy lừng năm châu
Sợ gì lũ giặc ngoại ban
Cội Nguồn một đạo tiêu tan kẻ thù.
Trong
mọi việc nghĩa không có việc nghĩa nào lớn hơn là tôn thờ Truyền Thống, tôn thờ
Cha Ông. Con đường trở về Cội Nguồn tôn thờ Cha Ông, là chúng ta đã đi trên Con
Đường Việt Nam. Con đường mà Ông Cha ta đã từng đi làm khiếp đảm quân thù.
Cội Nguồn vẫn còn, còn cơ nghiệp
Lũ quân xâm lược sợ gì đâu
Gươm thiên trấn quốc vung lên chém
Khiếp vía ngoại xâm
đứt rụng đầu.
Có
một tấm lòng vô giá đó là Công Ơn Quốc Tổ người khai lập lên dân tộc chúng ta,
dạy cho con cháu chúng ta bao lời lẽ cao thâm, những dòng nước Thánh ấy luôn
tưới nhuần bao thế hệ con cháu. Con cháu Tiên Rồng chúng ta mang cái Ân cái
Nghĩa sâu nặng đối với Cha Ông, đối với Cội Nguồn dân tộc. Sự Ân - Nghĩa nầy
không có ngôn từ nào diễn tả cho hết được. Ân - Nghĩa ấy là hình ảnh uống nước
nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng cây. Quốc Tổ đối với Bách Việt Văn Lang
thương yêu như con của mình. Hết lòng chăm lo Bách Việt Văn Lang. Quốc Tổ không
những làm cho Bách Việt Văn Lang no cơm ấm áo sống an vui tự do hạnh phúc, mà
còn dạy cho dân tộc Bách việt Văn Lang sống biết Cội biết Nguồn, sống có Nhân
có Nghĩa. Tình đồng loại nghĩa Đồng Bào, sống đoàn kết biết thương yêu nhau,
quý mến nhau. Sống tự hào về Nguồn Cội, tự hào về Ông Cha. Tự hào về dòng giống
Rồng Tiên của mình. Tình yêu thương quốc Tổ đối với dân tộc Bách Việt văn Lang
vô cùng rộng lớn như Vũ Trụ mênh mông như hư không vô tận.
Chúng
ta đang hưởng hạnh phúc từ những gì Cha Ông để lại. Nhất là Truyền Thống tốt
đẹp Cha Ông từ thời dựng nước Quốc Tổ truyền dạy những đạo lý vô giá trở thành
dòng nước Thánh. Nuôi sống tinh thần con dân Đại Việt, vượt qua bao chông gai
đầy phong ba bão táp. Nhất là những năm tháng nô lệ, luôn giữ được truyền thống
Ông Cha cũng như nhân cách con người Việt Nam.
Các
Bạn nên biết Quốc Tổ là Chí Tôn Thiên Đế đầu thai xuống nhân gian. Khai sinh ra
nước Văn Lang không những đêm lại cuộc sống Công bằng, Bình Đẳng lấy dân làm gốc. Nên từ Dân Chủ mới ra đời.
Dân tộc Bách Việt Văn Lang không những sống Độc Lập Tự Do hạnh phúc. Mà còn biết
dưỡng nuôi linh hồn Thánh Thiện bằng Đạo Pháp, Đạo Đức Dân Tộc. Vì thế Dân
chúng Bách Việt Văn Lang phần lớn khi mạng chung thời đều siêu sanh lên các tần
trời hưởng phước.
Tôi
lấy làm chua xót cho những ai lìa xa Cội Nguồn quên mất công ơn Quốc Tổ. không
những trở thành nhười bất hạnh luôn sống trong hận thù sợ hãi đau khổ mà còn bơ
vơ trong chốn hồng trần lạc vào con đường ác đạo. Vì rời xa Cội Nguồn rời ra
trái tim tình yêu thương Quốc Tổ. Chúng
ta những người trở về Nguồn Cội thật hạnh phúc nhất là chúng ta tiếp nhận những
dòng sữa ngọt ngào từ lời truyền dạy Quốc Tổ nuôi lớn tinh thần dân tộc ta,
nuôi lớn nhân cách của con người Việt Nam.
Đánh mất Cội Nguồn Việt Nam
Quên đi truyền thống Cha Ông
Tránh sao cho khỏi họa tai trùng trùng
Nay tôi đã hiểu
Thế nào là mồ côi Tổ Tông
Héo tan đạo đức vùi chôn linh hồn.
Các
bạn có biết không, một dân tộc mất gốc, mồ côi Cội Nguồn mất đi Truyền Thống,
bị Quỉ tha Ma nuốt khốn khổ nô lệ đói nghèo, mãi khôm lưng cuối đầu sống trong
nhục nhã đau khổ.
Mất Nguồn mất Cội khổ điêu linh
Cáo Sói nhe nanh mãi rập rình
Truyền thống Cha Ông không còn nữa
U minh phủ xuống Quỷ, Yêu, Tinh.
Hãy
lắng nghe dòng chảy Cội Nguồn, hãy uống những dòng sữa từ muôn đời chảy xuống.
Hãy tôn vinh công lao người Khai Sinh ra dân tộc mình. Đạo lý nầy là hơi thở là
linh hồn dân tộc.
Nghĩ đến Cha Ông Trời đã biết
Tấm lòng Trung Hiếu thấu Trời xanh
Huyền cơ một đạo ban Thiên Phúc
Tỏ rạng Việt Nam rạng hùng anh.
Muốn
biết con đường Việt Nam. Hãy hỏi người yêu Cội biết Nguồn. Muốn biết con đường
Việt Nam tốt đẹp ra sao? Hãy lắng nghe truyền thống anh linh Cha Ông chảy vào
trong tim Bạn. Bạn trở về Nguồn Cội bạn sẽ thấy những dòng nước Thánh đầy ngọt
ngào từ thời Quốc Tổ luôn đến bên Bạn
trong từng giất ngủ, mỗi khi Bạn đau thương, trên bước đường gian nan Bạn vẫn
cảm nhận được bàn tay ấm áp của Quốc Tổ.
Quốc
Tổ là thế đấy, Quốc Tổ đến với ta trên mọi nẻo đường sinh sống vô hình và cả
hửu hình.
Dù cho trọn kiếp hồng trần
Cũng không trả hết công người dựng non
Cội Nguồn Xa Tận xa xăm
Thành tâm một niệm hiện ra rất gần
Con đường Thánh Đức Thiên Tân
Tự Do hạnh phúc muôn năm sang giàu.
Không
phải ngẫu nhiên mà dân tộc Việt Nam trở thành dân tộc anh hùng. Mà dân tộc anh
hùng, phải có truyền thống anh hùng. Phát nguồn từ thời dựng nước thấm nhuần
qua bao thế hệ nung nấu con người Việt Nam trở thành những con người yêu nước,
bất khuất, hiên ngang trước quân thù chính vì lòng son sắt kiên trinh, nặng
tình non nước, nặng tình thương dân cứ dâng cao mãi trong trái tim người Việt
luôn tạo lên bản hùng ca xã thân vì đại nghĩa.
Truyền Thống anh linh mãi hào hùng
Nước non Hồng Lạc nước non chung
Há để quân thù qua xâm chiếm
Đại nghĩa vùng lên Quỷ, cáo chung.
Trong
truyền thống anh linh dân tộc, lúc nào cũng hào hùng đầy khí phách, bừng bừng
khí thế, khi hồn thiên đã dậy, khí thiên sông núi đã trào dân tiếng gọi Ông Cha
đã thấm qua trái tim người Việt Nam.
Đánh tan lũ giặc ngông cuồng
Đánh cho giặc cút Tàu nhào tan thây
Đánh cho biển dậy núi bay
Đánh cho khiếp vía hồn kinh giặc thù.
Những
người đi trên con đường Việt Nam, đều thấu đạt triết lý hiểu rõ chết không phải
là hết, mà chết là đi vào cảnh giới thăng hoa. Theo bước Cha Ông về Trời. Không
giống như những người lạc Cội lạc Nguồn chết là hết không một tiếng vang, chìm
lĩm trong thế giới u minh không một chút tỏa sáng. Còn những người trở với Nguồn
Cội Họ đi trên Con Đường Việt Nam, con đường Thánh Thiện luôn cống hiến đời
mình cho dân tộc, cho non sông Tổ Quốc. Đem ánh sáng Văn Hóa Cội Nguồn truyền
trao cho nhân loại, Họ chọn cái chết thật vẻ vang linh hồn hiển Thánh danh thơm
vạn cõi. Chết mà như thế chết thời còn sung sướng nào bằng lưu danh đời đời nơi
trần thế.
Làm khách không mời trong bốn bể
Lưu danh đại nghĩa khắp trần gian
Theo bước Cha Ông rền vạn cõi
Chết sống đâu
còn ngại tử sanh.
Đã
là dân tộc Rồng Tiên, thời phải có cái nhìn thật tế trong hoàn cảnh đất nước
hiện nay nếu dân tộc Việt Nam không trở về với Nguồn Cội, tôn vinh Nguồn Cội,
phát huy truyền thống anh linh Ông Cha thời nguy hiểm mất nước nô lệ ngoại ban
là không tránh khỏi. Không biết từ lúc nào. Có hối cũng không còn kịp, hãy trở
về với Nguồn Cội đi trên con đường Việt Nam trên đất nước Việt Nam. Mà Ông Cha
đã đi. Đã từng làm quân thù khiếp sợ.
Dân
tộc Việt Nam do lạc Cội mất Nguồn luôn
bị vùi dập trong phong ba bão táp, như cây mất gốc rũ cành héo ngọn. Không
những cuộc sống cơ cực đầy khốn khổ của người dân Đại Việt, Mà Quyền con người
cũng bị trù dập. Quả là khổ chồng lên sự khổ, họa chồng lên họa. Bỡi lạc Nguồn
lạc Cội. Bằng chứng Ông Cha không tôn thờ, mà thờ những người xa lạ không phải
là kỳ lạ lắm hay sao? Phần đông dân Đại Việt không hiểu về Nguồn Cội của chính
mình. Nên mới có cái cảnh Phật trong nhà không thờ, mà thờ Thích Ca ở ngoài
đường. Dân tộc Việt Nam là một dân tộc
đầy nhiệt huyết luôn mang trong người dòng máu chính nghĩa, dòng máu Rồng Tiên.
Nhưng lạc Cội lạc nguồn thành ra anh hùng lạc đạo, thi nhau lao vào con đường
đấu tranh giai cấp. Anh em tương tàn, nồi da nấu thịt chém giết lẫn nhau, cũng
chỉ vì tranh bá tranh hùng, mạnh được yếu thua, thắng là Vua thua cho là Giặc.
lịch sử chứng tích vẫn còn sờ sờ ra đó. Làm sao tránh khỏi nhân quả tương tàn,
ác lai ác báo, hại người, người hại đó là quy luật hiễn nhiên. Nếu không sáng
suốt trở về Cội Nguồn, xóa bỏ hận thù tha thứ cho nhau, thời dân tộc Việt Nam
vẫn còn tiếp tục đi trên con đường đen tối. Và đây chính là cơ hội cho ngoại
xâm thôn tính nước ta. Đưa dân ta đến con đường khốn khổ cùng cực của sự khổ.
Con cháu Rồng Tiên có biết không
Bỏ Nguồn bỏ Cội, bỏ Cha Ông
Tránh sao cho khỏi tan nát Quốc
Cơ nghiệp chôn vùi hết cậy trông.
Tổ
Quốc Việt Nam, Đất nước Việt Nam biết bao hình ảnh đậm đà thân thương. Chúng ta
ai cũng yêu mến Tổ Quốc Quê Hương của mình, nhưng sao ta lại quên Cội Nguồn của
dân tộc mình. Truyền Thống dân tộc mình.
Con Cháu Tiên Rồng biết tôn vinh Tổ Quốc cũng như Cội Nguồn dân tộc của
chính mình. Thời dữ hóa lành, họa chuyển thành phúc dân tộc Việt Nam bình yên
vạn sự. Thật ra truyền thống anh linh của dân tộc Việt Nam là tinh hoa của tất
cả tinh hoa thời đại, những viên Kim cương đang lấp lánh trong Văn Hóa Cội
Nguồn chỉ cần dân tộc Việt Nam biết khai thác thời sự giàu có cũng như văn minh
không biết đến đâu mà kể.
Dân
tộc Việt Nam đã lớn khôn trưởng thành trong Nô Lệ, trong mưa bôm bão đạn, trong
thể chế độc tài độc trị từ phương Bắc đầu độc truyền sang qua dân tộc Việt Nam.
Làm cho dân tộc Việt Nam khốn khổ hơn hai nghìn năm. Và cũng đã đến xóa bỏ độc
tài độc trị theo chân Quốc Tổ Vua Hùng. Người Việt Nam tự đứng trên đôi chân
của người Việt Nam, như cây đã tìm được gốc và tiến lên nở cành xanh ngọn, đâm
chồi nẩy lộc đơm hoa kết quả. Tự Do, Công Bằng, Bình Đẳng, Nhân Quyền Dân Chủ
văn minh.
Nói
đến đại hạnh phúc, là nói đến sự an vui của toàn dân tộc Việt Nam. Nhưng hạnh
phúc chỉ biết riêng cho bản thân mình còn nhân loại anh em Đồng Bào thời mặt
kệ. Hạnh phúc của mình thời mình bảo thủ chăm lo, còn hạnh phúc của người khác
thời để cho bò nó ăn. Xét cho cùng con
người Việt Nam không có những đức tánh hẹp hòi như vậy, nhưng vì hấp thụ
Văn hóa ngoại lại, nhất là Văn Hóa đồi trị đấu tranh giai cấp đã làm cho con
người Việt Nam không ít người lai căn tâm tánh
biến dạng như vậy.
* * *
Hết phần 1 mời các Bạn xem tiếp phần 2.
Con đường Việt Nam
PHẦN 2
Non
sông đã chết ! khi chủ quyền đã về tay kẻ ngoại ban. Sống mà không có quyền làm
chủ, sống trong sự kìm kẹp của ngoại ban, sống như thế thời còn gì lẽ sống của
một đất nước có chủ quyền Độc Lập Tự Do hơn mấy nghìn Năm. đất nước mạnh như
Rồng đẹp như Tiên. Đã là con cháu Tiên Rồng thời phải sống hiên ngang bất
khuất, không khuất phục bất cứ thế lực nào. Dù cho đó là đất nước to lớn hơn
ta, mạnh hơn ta gấp mười lần.
Dòng giống Rồng Tiên phải đâu là
Con rùa rụt cổ thấy cọp voi
Lướt mình qua vạn tần mây gió
Chuyển mình bão tố dậy phong ba.
Khí
phách hiên ngang bất khuất là khí chất con Rồng cháu Tiên. Cái hạnh phúc của
bậc hào kiệt là được xông pha tiêu diệt quân thù, xóa tan cái ác, bảo vệ cái
thiện, bảo vệ chính nghĩa, bảo vệ non sông Tổ Quốc bảo vệ Đồng Bào. Đã mang
trong người dòng máu Tiên Rồng thừa kế di chí Ông Cha, luôn gánh trọng trách
lớn lao vận mệnh đất nước. Đã là chí lớn thời bình thản ung dung trước hiểm
nguy, không khiếp sợ quân thù, không chùn chân trước khó khăn. Dù cho đó là nhà
tù, gươm đao giáo mác, thiên binh vạn mã. Chí khí dòng giống Tiên Rồng bao giờ
cũng được ung đúc trong anh linh truyền thống Tiên Rồng. Dân tộc hùng anh luôn
hành động theo khí phách Cha Ông, kiện định lập trường Tổ Quốc, Cha Ông là trên
hết, Mãi đi trên Con Đường Việt Nam, con đường Thánh Thiện cha Ông. Con đường
bất tử đầy vinh quang.
Nếu chết vinh quang chết cũng hay
Chết vì Nguồn Cội chết cao bay
Thiên Đàng, Địa Ngục kìa trước mắt
Thiện siêu ác đọa vốn xưa nay.
Những
người đi trên Con Đường Việt Nam trên vai đều mang sứ mệnh Cha Ông thiêng liêng
cao đẹp, sứ mệnh vì nhân loại vì con người, vì Đồng Bào anh em. Để đủ nghị lực
niềm tin và sức mạnh những người đi trên Con Đường Việt Nam luôn đặc niềm tin
vào chính nghĩa làm chuyển động hồn thiên dân tộc, khí thiên sông núi.
Tổ Quốc uy linh, Tổ Quốc uy linh
Hồn thiên dân tộc ứng ứng linh
Phù trì chiến sĩ mang gươm báu
Quét sạch yêu
tà cứu nhân sinh.
Non
sông Tổ Quốc lâm nguy, muôn dân khốn khổ thôi thúc lòng nhiệt huyết của tuổi
trẻ, Con Lạc Cháu Hồng Con Rồng Cháu Tiên tiến lên cứu lấy vận mệnh non sông Tổ
Quốc cùng Đồng Bào. Chúng là lũ Quỷ, chúng là lũ Ma chúng không hề nương tay
đối với dân tộc Việt Nam. Con Cháu Tiên Rồng hãy đứng lên cho lũ Quỷ lũ Ma biết
thế nào là khí phách Tiên Rồng. Đánh cho bè lũ cướp nước một trận kinh hồn vùi
chôn mộng xâm lăng. Tội ác chúng đã chồng chất như non như núi, Trời không dung
Đất không tha, người người đều căm phẩn. Hãy đứng lên như anh hùng dũng sĩ.
Quét sạch bè lũ xâm lăng. Để cho ngày mai tươi sáng. Vũ khí của chúng ta là
gươm thiên trí huệ, được tội luyện trong truyền thống anh linh, trong Văn Hóa
Cội Nguồn. Gươm trấn Quốc đã vung thời quân thù ngã quỵ
Trước sau giữ một lời thề
Vì dân vì nước không hề lui chân.
Có
thể nói trên bước đường vinh quang thành đạt thời phải nói đến tinh thần “ phục
vụ” phục vụ Đồng Bào nhân dân, phục vụ
non sông Tổ Quốc, phục vụ cho chính nghĩa, làm sáng Cội Nguồn dân tộc cũng như
truyền thống anh linh Cha Ông, làm khiếp sợ quân thù.
Hãy
sống cho ra sống:
Sống
hùng vĩ như đại ngàn trường sơn, chí như biển cả mênh mênh mông sống như thế thời
quân thù nào không khiếp sợ.
Lòng phục vụ lòng Trời Cha Thượng Đế
Trải lòng thương luôn cứu vớt nhân sinh
Hãy phục vụ và hết lòng vì nước
Vì cha Ông vì Tổ Quốc muôn dân.
Hãy
sống như Trời Cha Thượng Đế và luôn luôn phục cho sự sống như những trận mưa
phục vụ tưới nhuần sự sống, sống dạt dào, sống tuôn trào tình yêu thương nhân
loại. Hãy đi trên Con Đường Việt Nam, con đường mà Ông Cha ta đã đi, con đường
giữ vững độc lập, vùi chôn quân thù xâm lược.
Đạo là Đường :
Nền Quốc Đạo Cha Ông
Con Đường Việt Nam:
Là con đường Đại Đạo
Đường phục vụ:
Đường chính nghĩa uy linh.
Những
con người tuy có tấm lòng yêu nước. Luống công khổ nhọc nhưng không mấy thành
công, Như Phan Bội Châu. Vì Ông không
nói được CÁC VUA HÙNG CÓ CÔNG DỰNG NƯỚC. DÂN TỘC RỒNG TIÊN PHẢI THEO BƯỚC CHA
ÔNG. Tuy Ông có nói đến con Hồng Lạc. Nhưng Ông không tưởng nghĩ đến Cội Nguồn,
cũng như không có niềm tin ở Trời. Nơi có muôn nghìn sức mạnh Vô Hình lẫn hữu
hình, sức mạnh từ quyền năng Tạo Hóa, sức mạnh từ anh linh Ông Cha, sức mạnh từ
nơi Hồn Thiên dân tộc Khí Thiên sông núi. Đó là sức mạnh linh thiên vô hình,
sức mạnh nầy điều khiển cả hữu hình. Sức mạnh hữu hình chính là nhân loại Đồng
Bào con cháu Tiên Rồng. Phan Bội Châu tuy là nhà yêu nước, nhưng không tránh
khỏi cái chết thê thảm không được vinh quang cho mấy.
Phan
Bội Châu không nhìn thấy con đường Việt Nam trên đất Nước Việt Nam. Mà chỉ đi
tìm con đường hướng ngoại “ xuất dương” Với tính cách của Phan Bội Châu qua hai
câu thơ cũng để cho chúng ta cùng các Bạn suy nghĩ.
Trong khoảng trăm năm cần có tớ
Sau nầy muôn thuở há không ai ?
Sức
mạnh dân tộc đều nằm trong truyền thống Cội Nguồn dân tộc. Tuy lấy dân làm gốc,
nhưng mà phải biết cái Gốc của dân ở đâu mới chuyển được dân. Phan Bội Châu
khiếm khuyết ở điểm đó. Lại quá tự tin nơi tài năng của mình, không biết dựa
vào quyền năng Tạo Hóa, quyền năng anh linh Cha Ông. Lại không theo một lộ
trình Binh Pháp nào cả. Thất bại cũng là điều hiển nhiên. Hãy sống và làm như
các Bậc Thánh. Biết Trời, biết người, biết ta, biết thời, biết thế.
Cây mất gốc héo cành rũ ngọn
Nước mất nguồn nước cạn nước khô
Ai ơi đừng bỏ Ông Cha
Mới nên nghiệp lớn mùa xuân huy hoàng.
Con
Đường Việt Nam, trên đất nước Việt Nam, đâu phải cần tìm đâu xa. Tìm ngay
trong trái tim yêu Cội yêu Nguồn của các
Bạn. Con đường việt nam vẫn rộng lớn có từ bao đời con đường mùa xuân đầy hoa
thơm quả ngọt. Còn khai Quốc dựng nước của Ông Cha. Con đường không đấu tranh
giai cấp thắng là vua, thua cho là giặc. Mà là con đường tình đồng loại nghĩa
Đồng Bào cùng nhau theo chân Quốc Tổ xây dựng lên một đất nước thật sự Công
Bằng Bình đẳng Dân Chủ văn minh, trên nền tản Quyền Con Người Nhân Quyền, những
quyền mà Tạo Hóa đã ban cho, những quyền bất khả xâm phạm.
Hãy sống vì nhân loại không vì mình
Sống cho Tổ Quốc, Nhân Quyền Tự Do
Công Bằng Bình Đẳng dân chúng ấm no
Sống mà như thế Trời cho phúc lành.
Thưa
các Bạn :
Con
Đường Việt Nam con đường truyền thống Cha Ông không phân biệt ai cả. Người nông
dân nghèo khổ suốt đời côi cút làm ăn, cho đến con người mình đầy thương tật.
Con người đầy tội lỗi. Con người rời xa Tổ Quốc thân yêu. Chỉ cần Họ có cái tâm
trở về với Cội với Nguồn tôn thờ Cha Ông nghĩ đến tình đồng loại nghĩa Đồng
Bào. Thời bổng chốc trở thành người anh hùng, hiên ngang, cỡi gió lướt mây, đạp
sóng trùng dương chém kình ngư phá tan quân giặc để cứu nước.
Sống mất gốc thời mong gì đứng vững
Sống mất nguồn thời khó nổi nên danh
Đã mang tiếng sống hùng anh
Anh hùng lạc Cội còn đâu anh hùng.
Những
người đi trên Con Đường Việt Nam ai cũng có cái nhìn oai phong lẫm liệt, đầy
trí tuệ và hết sức tỉnh táo, nhìn thấu ruột gan yêu tinh quỷ dữ, với vẻ khí
phách hùng dũng sáng ngời đầy chính nghĩa đậm nét nhân văn người Việt Nam. Thử
hỏi quân thù nào mà không khiếp sợ trước uy dũng của con người Đại Việt.
Việt Nam con cháu Tiên Rồng
Uy linh vạn cõi lẫy lừng năm châu
Tay ôm Vũ Trụ một bầu
Thế thiên hành đạo diệt trừ Quỷ Ma.
Từ
dòng sông Cội Nguồn truyền thống Ông Cha hơn năm nghìn năm tuôn chảy về những
dòng nước Thánh biến những người khốn khổ, gian khổ, cực khổ, cùng cực sự khổ,
cũng như những bậc đại gia, những nhà giàu có, những nhân sĩ trí thức, các nhà
khoa học. Trở thành những anh hùng dân tộc, chiến đấu không mệt mõi đẩy lùi cái
ác, đánh tan mộng xâm lược quân thù làm
cho non sông đất nước thay da đổi thịt trổi dậy mùa xuân trên khắp nẻo đường
quê hương.
Non sông nầy là của chúng ta
Kìa lũ Quỷ tham lam giành giựt
Quê hương nầy Ông Cha tạo lập
Lũ Yêu Tinh cướp giật từng ngày
ChúngCướp Biển Đảo tự nghìn đời
Gươm Văn Hóa Cội Nguồn trấn Quốc
Hãy vung lên thành cuồng phong bão tố
Chém quân thù tan nát kiếp bụi tro.
Những
con người có chí lớn nhưng quên Nguồn Cội xem thường truyền thống anh linh dân
tộc. Họ mãi dấn thân vào con đường đen tối sống chỉ biết cho cá nhân mình, đảng
phái mình độc tài độc trị bảo thủ mãi chủ nghĩa đã lỗi thời không còn phù hợp
văn minh thời đại. Bị nhân loại văn minh tiến bộ thời đại bỏ quá xa. Nếu tiếp
tục còn bảo thủ ôm lấy chủ nghĩa xơ cứng già cổi. Thời tất nhiên những con
người như vậy, chủ nghĩa như vậy sẽ dần dần bị nhân loại văn minh đào thải
trong quá trình tiến hóa văn minh của nhân loại con người. Hậu quả tai họa to
lớn là: Bị lật đổ thảm cảnh xảy ra vô cùng thảm khốc.
Xuân đã đến thời ta đón ý xuân
Đông đã qua ta ôm chi cho khổ
Cơ Tạo Hóa vần xoay muôn thuở
Đông đã tàn xuân trổ ý xuân.
Những
ai giác ngộ Con Đường Việt Nam thời một lòng quyết tử cho Cội Nguồn sống dậy,
cho non sông Tổ Quốc đâm chồi nẩy lộc kết trái đơm hoa dân giàu nước mạnh. Sống
vì mọi người, sống cho nhân loại, sống ngời ngời nhân cách người Việt Nam. Sự độc đáo những
người đi trên con đường Việt Nam là Họ tự đứng lên gánh vác tránh nhiệm trước
hiểm họa non sông Tổ Quốc, tỏa sáng lòng Trung Hiếu, Nhân Nghĩa đối với Cha
Ông, làm nổi bật hùng, bi, trí, đức của con
người. Họ luôn biết ơn về Cha Ông, những gì mà Cha Ông để lại cho con
cháu. Với Gươm Thiên Trấn Quốc Văn Hóa Cội Nguồn, Họ đánh tan mộng xâm lược quân
thù đêm lại sự bình yên ngàn đời cho dân tộc.
Làm trai cho đáng nên trai
Há đâu luồn cúi sợ nầy ngoại xâm
Vai mang truyền thống Cha Ông
Cớ chi khiếp sợ ngoại ban cúi luồn.
Trong
dòng đời xã hội, nó luôn cuốn theo những linh hồn rệu rã bạc nhược, cúi đầu
khiếp sợ quân thù, đi vào vòng xoáy của tội lỗi, đánh mất lương tâm lí trí
không còn sáng suốt, bao thói hư tật xấu cứ bám lấy Họ mỗi ngày một dày thêm,
cuối cùng cũng trở thành gánh nặng cho gia đình, và xã hội. Những thành phần
nầy không chỉ ở những người vô học những người nghèo khổ, mà ngay cả những đại
gia trong vua chúa, như Lê Long Đỉnh chẳng hạn. Không có cái hại nào lớn hơn là
rời xa Cội Nguồn truyền thống anh linh dân tộc nên nên không được tắm gội trong
dòng nước Thánh trong dòng sông Văn Hóa
Cội Nguồn. Mới biến chất biến thái xuống cấp đạo đức như vậy. Những ai rời xa
Cội Nguồn trở thành lạc loài mênh mông vô định lặng hụp trong biển đời, nổi
trôi theo dòng đời những nơi đầy căn bã xấu xa thấp kém. Hãy trở về với Con Đường Việt Nam tắm gội trong
dòng nước Thánh, chuyển mình theo đạo đức Ông Cha tìm nguồn ấm áp trong cuộc
sống cũng như an lạc tâm hồn. Bước vào ngưỡng cửa Con Đường Việt Nam cái mà
chúng ta cảm nhận đầu tiên là Tôn Thờ Quốc Tổ, Quốc Giỗ, Quốc Lễ. Cao hơn nữa
là Quốc Giáo cuối cùng là Quốc Đạo. Nói đến Quốc Đạo không phải nước nào cũng
có. Có lẽ chỉ riêng độc nhất vô nhị Việt Nam mới có mà thôi. Vì sao lại nói
thế? Vì Quốc Tổ Vua Hùng : Không những khai sinh ra nước Văn Lang, mà còn khai
sinh ra Văn Hóa Cội Nguồn nền Hiến Pháp Quốc Đạo Rồng Tiên Văn Lang. Cái Đạo mà
Quốc Tổ của đất nước đó khai ra mới trở thành Quốc Đạo được. Nói đến Quốc Đạo
thời không có cái cảnh vua nầy thờ vua khác lên không thờ. Chỉ khi nào đất nước
đó mất đi không còn tồn tại nữa. thời nền Quốc Đạo mới biến mất. Hơn mấy nghìn
năm trôi qua Quốc Tổ vẫn là Quôc Tổ không có gì thay đổi. Quốc Tổ còn tồn tại,
thời Văn Hóa Truyền Thống anh linh tồn tại.Văn Hóa Truyền Thống anh linh ấy
chính là Quốc Giáo. Quốc giáo tồn tại thời Quốc Đạo cũng tồn tại.
Nói
tốm lại:
Quốc
Đạo là cái Đạo mà Quốc Tổ Tôn Thờ. Bao thế hệ con cháu thừa kế nối gót đi theo
làm theo Tôn Thờ theo. Đó mới chính là Quốc Đạo, còn các tôn giáo như Nho - Thích
- Lão - Chúa không phải là Quốc Đạo của dân tộc Việt Nam. Vì những tôn giáo đạo
giáo không phải do Quốc Tổ khai sinh lập ra. Vì vậy cốt lõi Con Đường Việt Nam
là đi theo làm theo lời dạy Quốc Tổ. Xây dựng lên một đất nước vững bền về Độc
Lập, giàu mạnh về vật chất. Không kém thời Quốc Tổ Độc Lập trên ba nghìn năm
tới, kéo dài năm nghìn năm hết tiểu kiếp thứ 9.
Dân
tộc Việt Nam là dân tộc có Nguồn có Cội, có truyền thống lâu đời, dân tộc Rồng
Tiên không ngừng phát triển từng ngày, mấy nghìn năm củng cố xây dựng bờ cõi.
Ông Cha ta đã phải đổ không biết bao nhiêu xương máu. Khi đất nước lâm nguy
thời dòng giống Lạc Hồng con Rồng cháu Tiên cùng ra trận, khi một người ốm đau
thời cùng nhau mà lo mà lắng. Một người ngã xuống thời muôn người đứng lên
chung lưng đấu cật đánh bại quân thù, truyền thống tốt đẹp ấy muôn đời không gì
thay đổi cho đến tận ngày nay. Từ khi Quốc Tổ khai sinh ra nước Văn Lang, khai
sinh ra Văn Hóa Cội Nguồn nền Quốc Đạo dân tộc. Quốc Tổ luôn nhắc tới Quyền Con
Người.
Quốc
Tổ nói :
Dân
tộc Văn Lang là dân tộc hợp chủng tộc. Bách Việt Văn Lang 100 dân tộc anh em,
không thể theo thể chế độc tài độc trị được,
mà phải lấy Quyền Con Người làm cơ bản xây dựng nền móng Độc Lập lâu
dài. Vì thế nhà Nước Văn Lang phải là nhà nước Pháp Quyền, để bảo vệ Nhân
Quyền. Quyền con người mà Tạo Hóa đã ban
cho những quyền không ai có quyền xâm phạm. Nhà nước Văn Lang vì thế kéo dài
Độc Lập 2701 năm trên thế giới không có nước nào kéo dài Độc Lập như thế. Cho
đến tận ngày nay nhân loại mới Tuyên Ngôn Độc Lập đi đôi với Nhân Quyền. Bằng
chứng bản Tuyên Ngôn Độc Lập đi đôi với Nhân Quyền của Mỹ 1776. Tuyên Ngôn Nhân
Quyền và Dân Quyền của cách mạng Pháp 1791. Quyền Con Người nó trở thành Công
Lý Chân Lý không ai có thể chối bỏ hay chối cãi được. Nhà nước Văn Lang là nhà nước hợp Chủng Tộc.
Bách Tộc Văn Lang. Không khác gì Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ hiện nay. Vì thế nhà
nước Văn Lang không có thể chế độc tài độc trị, nên không đi ngược lại những
quyền cơ bản con người Quyền Sống, Quyền Tự Do, Quyền Mưu Cầu Hạnh Phúc. Tuyên
Ngôn Độc Lập Nhân Quyền thời nay, không khác gì lời Tuyên Ngôn Quốc Tổ khai
sinh ra nước Văn Lang Trở thành nền Quốc Đạo dân tộc cách đây năm nghìn năm. Vì
thế dân tộc Việt Nam muốn tồn tại Độc Lập lâu dài thời thể chế Độc Tài Độc Trị
phải được loại bỏ vì Thể Chế Độc Tài Độc Trị còn tồn tại thời không những đi
ngược lại Quyền cơ bản con người, khó mà đoàn kết được 54 dân tộc anh em. Sự
biến động xã hộc sự đòi hỏi Nhân Quyền mỗi ngày một thêm dữ dội. Nhà tù, trại giam, nơi cải tạo mỗi lúc một mở
ra nhiều hơn trường học. Đất nước mà như thời lần lần đi đến bên bờ vực thẳm
nhất là bị ngoại xâm thôn tính.
Đất
nước Việt Nam phải thoát ra khỏi chủ nghĩa độc tài độc trị. Tuyên Ngôn quyền
Con Người, trở thành đất nước Nhân Quyền Dân Chủ. Công Bằng, Bình Đẳng văn
minh. Mọi người dân ai ai cũng có quyền góp ý kiến xây dựng, Có quyền phúc
quyết những vận mệnh trọng đại của đất nước. Nếu làm được như vậy, thời đất
nước Việt Nam sẽ đi vào ổn định chuyển mình thay da đổi thịt tiến tới dân giàu
nước mạnh, độc lập lâu dài.
* * *
Hết phần 2 mời các Bạn xem tiếp phần 3.
Con Đường Việt Nam
PHẦN 3
Con
người sinh ra ai cũng như ai vốn đã được Tạo Hóa ban cho quyền được sống, Quyền
tự do, Quyền làm người, quyền mưu cầu hạnh phúc. Những Quyền Thiêng Liêng những
quyền bất khả xâm phạm. Dù xã hội loài người có tiếng bộ đến đâu thời những
quyền cơ bản con người cũng không có gì thay đổi. Giá trị về Quyền Con Người
trước sau như một hết triệu năm nầy đến triệu năm khác.
Khi
những Quyền cơ bản con người bị trù dập hay cướp đi. Thời nhân loại sẽ nổi lên
đòi lại những Quyền cơ bản ấy. Trở thành những cuộc cách mạng long trời lỡ đất.
Bao chế độ thể chế độc tài độc trị các tần lớp dân chúng như những cơn sóng
Thần giận dữ cuồn cuộn phủ tới vùi dập những con thuyền độc tài độc trị vùi
chôn trong lòng đại dương. Nhân quả và thời gian luôn dẫn đường cho sự báo ứng
gieo ác gặt ác không sao tránh khỏi.
Nói
đến Quyền con người là nói đến sự tồn tại vĩnh cửu trong mỗi linh hồn con
người. Khi bị áp bức quá mức thời nó bùng lên sức mạnh đấu tranh. Lật đổ những
thể chế độc tài độc trị cường hào ác bá. Lập lên chế độ mới. Cứ thế lặp đi lặp
lại mãi. Cho đến khi trào lưu nhân loại tiến bộ văn minh đồng loạt, thời tự nó
loại bỏ chế độ độc tài độc trị, xây dựng lên thể chế quyền con người Nhân Quyền
Dân Chủ, Công Bằng Bình Đẳng văn minh.
Cơ Trời đã thế nào ai cải được
Hãy thuận theo hiểm họa tai bay
Thuận Trời tồn tại xưa nay
Nghịch Trời họa giáng có sai bao giờ.
Nói
đến sức mạnh:
Thời
phải nói đến sức mạnh tinh thần là khủng khiếp. Sức mạnh từ bao đời Ông Cha tuy
vô hình nhưng hủy diệt hửu hình một cách nhanh chóng. Các Bạn cũng biết không
khí, điện, tuy không nhìn thấy. Nhưng sự tác dụng của điện và không khí vô cùng
to lớn. Có thể thiêu rụi và hủy diệt tất cả. Những kẻ quên Cội bỏ Nguồn xem
thường truyền thống anh linh dân tộc đã là những con cháu có tội nếu có lời bất
kính thời hậu quả không sao lường được. Vì sức mạnh vô hình của Ông Cha. Nhất
là sức mạnh quyền năng vô hạn của Cha Trời Lạc Long Quân và Mẹ Trời Đại Mẫu Âu
Cơ. Thờ phụng Cội Nguồn tôn kính tiền nhân Cha Ông tưởng như là điều đơn giản
nhất, vì ai làm mà chẳng được. Nhưng thật ra không phải vậy những người đã đánh
mất cái Nhân cái Nghĩa và tấm long Trung Hiếu đối với ơn trên thời việc tôn Thờ
Nguồn Cội Tiền Nhân Cha Ông là việc làm
vô cùng khó khăn đối với Họ. Hỡi ai bỏ Cội quên Nguồn thời hãy tự mình
suy xét lại Cây mất Gốc tốt cành xanh ngọn được sao? Dân tộc Việt Nam mất đi
Nguồn Cội Cha Ông thời tránh đâu cho khỏi con đường nô lệ bị các thế lực ngoại
ban thôn tính.
Cội Nguồn sống dậy dân sung sướng
Họa tai tan biến chẳng còn xa
Non sông Tổ Quốc bừng xanh tốt
Quê hương đổi mới trải gấm hoa.
Những
ai mãi lặng thinh đối với Cội Nguồn, đối với
truyền thống anh linh Cha Ông. Chỉ biết nghĩ riêng cho bản thân mình.
Không những có hại cho chính mình mà còn có hại cho nhiều đời con cháu.
Rộng rãi thời Trời đãi cho
Bo bo thời Trời lấy mất
Tôn thờ Cha Ông truyền thống
Phước báo sang giàu có đâu sai.
Chính
từ việc nhận thức đúng sai ưu khuyết đối với Cội Nguồn, đối với tiền Nhân Cha
Ông của chính mình đã hé lộ ra một chân Trời Mới chân trời đầy hoa thơm và quả
ngọt, trên Con Đường Việt Nam. Đất nước Việt Nam hơn năm nghìn năm Văn Hiến vốn
có truyền thống yêu Cội nhớ Nguồn, nên nhà nhà đều có bàn thờ Tổ Tiên, cúng lạy
Tổ Tiên. Bạn nghĩ gì về truyền thống tốt đẹp nầy? Người khai sinh ra dân tộc Văn Lang nay là
dân tộc Việt Nam, bạn có nghĩa đến điều đó chưa. Nếu Bạn nghĩ đến thời Con
Đường Việt Nam Bạn không tìm cũng tự thấy cốt lõi chính là Tôn Thờ Quốc Tổ.
Người có công khai sinh ra dân tộc Bách Việt Văn Lang nay là dân tộc Việt Nam.
Tôn Thờ Quốc Tổ, Quốc Giỗ, Quốc Lễ, Quốc
Giáo, đi đến Quốc Đạo. Thời dân tộc Việt Nam tức khắc nở cành xanh ngọn, đơm
hoa sang giàu hùng mạnh ngay.
Có
bao giờ bạn suy nghĩ đến Cội Nguồn dân tộc mình chưa? Nếu dân tộc Việt Nam mất
đi Nguồn Cội mất đi Truyền Thống anh linh thời dân tộc mình sẽ ra sao? Bạn có
nghĩ đến chưa?
Cây mất gốc héo cành rũ ngọn
Nước không nguồn, nước cạn nước khô
Tránh sao cho khỏi lệ nô
Ngoại Xâm thôn tính cơ đồ nát tan.
Thưa
các bạn: Một dân tộc mất Cội mất Nguồn thời dân tộc đó có tươi tốt được nữa
không? Nhất định là không thể nào tươi tốt được. Vì tan rã sự đoàn kết, chia bè
rẽ phái , không mấy ai nghĩ đến Cha Ông nói gì đến non sông Tổ Quốc. Ngoại xâm thôn tính dẫn đến nô lệ. Cây mất
gốc thời chỉ có rũ cành héo ngọn. Một dân tộc mất gốc cái giá phải trả là đi vào lệ thuộc nô lệ ngoại ban.
Bằng
chứng là dân tộc Việt Nam mất đi Văn Hóa Nguồn Cội phải chịu khốn khổ hơn hai nghìn năm nô lệ Cho tới bây giờ vẫn bị ngoại ban kìm hảm, làm
cho đất nước không phát triển được đói nghèo lạc hậu. Vì đã lạc Nguồn lạc Cội
mất đi truyền thống anh linh dân tộc. Nên mới có cảnh chia bè lập phái đấu đá
lẫn nhau. Nồi da nấu thịt, nội chiến tương tàn. Thắng là Vua thua cho là Giặc.
xem đi xét lại Giặc với Vua cũng cùng một thứ chẳng khác gì nhau.
Thắng vua thua giặc sự thường
Xưa nay vẫn thế có gì lạ đâu
Lạc Nguồn lạc Cội khổ đau
Lệ nô, nô lệ biết bao khốn cùng.
Có khi nào bạn nghĩ rằng: Dân tộc Việt Nam lâu nay lạc Cội lạc Nguồn, nên
không ít người xem nhẹ truyền thống chỉ biết chạy theo chủ nghĩa cá nhân lợi
ích cho riêng mình, cũng như khối người chỉ biết Bè phái, Đảng phái của mình mà
bỏ Nguồn bỏ Cội thậm chí tôn thờ ngoại
ban.
Nên
có câu rằng :
Ông Cha truyền thống không thờ
Khôm lưng cúi lạy nương nhờ ngoại ban
Đảng mình trên hết chăm lo
Ông Cha truyền thống cuộn vò liện quăng
Đảng mình củng cố có ăn
Cội Nguồn vứt bỏ cũng không hại gì.
Cũng
bỡi gì lạc Nguồn lạc Cội nên mới có cảnh Phật trong nhà không thờ, thờ Thích Ca
ngoài đường. Nếu ai đi vào con đường như thế thời lạc lối càng thêm lạc lối. Có
khi nào bạn nghĩ nước mất nhà tan chưa. Ngoại xâm đã cướp giang sang Tổ Tiên
Ông Cha của bạn, thời Truyền Thống Ông
Cha của Bạn sụp đổ, thời các tổ chức Bè Phái, Đảng Phái của bạn cũng chẳng còn
gì. Nếu còn sống cũng trở thành nô lệ ngoại xâm mà thôi.
Ghét người những kẻ vô tâm
Độc tài độc trị vùi chôn dân mình
Thương người quên Cội quên Nguồn
Bơ vơ lạc lõng giữa đời bơ vơ.
Có
khi nào Bạn nghĩ :
Dân
tộc Việt Nam là dân tộc Đồng Bào hợp chủng đa sắc tộc. Một dân tộc hợp chủng
của nhiều dân tộc như thế. Muốn tồn tại Độc Lập lâu dài như thời đại Hùng Vương
kéo dài Độc Lập 2701 năm. Không thể xây dựng lên một nhà nước Độc Tài Độc Trị
được. Mà phải xây dựng lên một nhà nước Pháp Quyền. Nhà nước tam quyền phân
lập. Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo pháp như thời Quốc Tổ Vua Hùng khai lập lên nhà
nước Văn Lang, nhà nước không có thể chế Độc Tài Độc Trị, nhà nước của sự Công
Bằng Bình Đẳng, Hiến Pháp, Luật Pháp đều xây dựng trên nền tản Quyền Con Người,
đi vào cái chung gắng liền với cái riêng của mỗi con người mỗi dân tộc.
Cái
chung đó là gì ?
Chung
Tổ quốc, chung Đồng Bào, và Quyền Con Người. Nhân Quyền ai cũng như ai. Bảo vệ
Tổ Quốc, bảo vệ Đồng Bào, bảo vệ Quyền Con Người Nhân Quyền. Tức là bảo vệ cái chung
trong đó đều có lợi ích riêng của mỗi con người, mỗi dân tộc.
Vì
vậy muốn cho dân tộc Việt Nam dân giàu nước mạnh Độc Lập lâu dài, chỉ có một
con đường duy nhất đó là con đường Việt Nam. Con đường mà Tổ Quốc đã đi xây
dựng lên nhà nước Văn Lang nhà nước văn minh nhất thời đó, nhà nước thật sự
Công Bằng Bình Đẳng. Nhà nước thật sự của Dân do Dân và vì Dân, nhà nước Đồng
Bào Bách Việt. Nhà nước vì Quyền Con Người trên hết. Công Bằng, Bình Đẳng Dân
Chủ văn minh.
Dân là chủ Dân là Cội Gốc
Thời lo gì suộc sống chẳng được giàu sang
Có Dân thời có nước non
Mất Dân nhà nước tan hoang còn gì.
Con
đường Việt Nam chính là con đường lấy Quyền Con Người làm kim chỉ nam, lấy Dân
làm gốc, lấy Công Bằng Bình Đẳng làm sự sống, cạnh tranh công bằng bình đẳng tiến
hóa xã hội. Con Đường Việt Nam không phải cho mỗi riêng ai, hay một tổ chức Tôn
Giáo, Đạo Giáo, Đảng phái nào. Mà là con đường rộng lớn toàn thế giới nói
chung, dân tộc Việt Nam nói riêng. Con đường Nhân Quyền Dân Chủ, Công Bằng,
Bình Đẳng. Con người sinh ra trên đời, ai cũng như ai Bình Đẳng. Tạo Hóa đã ban
cho mỗi con người những Quyền Thiêng Liêng, những Quyền bất khả xâm phạm ai
cũng như ai Công Bằng. Quyền Tự Do, Quyền Sống, Quyền Mưu Cầu Hạnh Phúc. Những
Quyền tối thiểu cơ bản nầy không ai có quyền trù dập, ngăn cấm hay bố thí cho.
Quyền Tạo Hóa nào ai cấm được
Mãi tồn sanh muôn ức kiếp mai sau
Đã ăn sâu trong con người Đại việt
Hãy đứng lên xóa sạch những khổ đau.
Những
người chỉ biết vì cái lợi riêng cho cá nhân mình. Cho tổ chức Đảng Phái mình. Độc tài độc trị,
trù dập Quyền Con Người, những quyền mà Tạo Hóa đã ban cho, những Quyền bất khả
xâm phạm. Những người đi ngược lại Quyền Tạo Hóa như thế không phải đi trên con
đường việt Nam. Mà đi trên con đường mạnh được yếu thua thắng là vua, thua cho
là Giặc. Con đường Việt Nam chính là con đường Quốc Tổ đã đi Ông Cha ta hàng
nghìn năm củng cố bảo vệ.
Dân
tộc Ta cũng rút ra nhiều bài học quý giá, mỗi lần Tổ Quốc lâm nguy không có một
tổ chức Đảng Phái nào cứu nổi. Mà là sức mạnh toàn dân tộc toàn thể Đồng Bào,
sức mạnh ấy không phải của một tổ chức Đảng Phái. Mà là sức mạnh của toàn dân
tộc đi đôi với Truyền Thống anh linh dân tộc, nhất là anh linh Quốc Tổ. Thời kẻ
thù nào cũng đánh thắng khó khăn nào cũng vượt qua. Như vậy sức mạnh đánh thắng
quân xâm lược nào phải sức mạnh của một tổ chức, hay một Đảng Phái. Mà là sức mạnh của toàn
dân tộc. Những người chỉ biết chăm lo cho tổ chức mình, hay Đảng Phái của mình
bỏ rơi Tổ Quốc, quên đi Đồng Bào, quên đi Truyền Thống dân tộc, củng cố Độc tài
độc trị trù dập quyền con người, những quyền mà Tạo Hóa đã cho mỗi con người.
Thời đại họa sẽ giáng xuống không sớm thời chầy đó là lẽ tất nhiên không sao
tránh khỏi.
Thuận Thiên thời còn
Nghịch Thiên thời mất
Những gì sống trong trời đất
Nghịch lại trời khó thoát tai ương
Thuận Trời, Trời đãi Trời thương
Dân giàu nước mạnh thăng đường cung mây.
Hạnh
phúc đại gia đình Việt Nam. Là ai ai cũng phải hướng về Nguồn Cội. Tôn thờ
truyền thống Cha Ông bảo vệ Tổ Quốc giữ vững Độc Lập Tự Do. Những người chỉ
biết sống cho tổ chức mình, sống cho Đảng Phái mình mà xem nhẹ Truyền Thống anh
linh dân tộc, xem nhẹ Tổ Quốc là chưa nhận thức được Tổ Quốc ví như Ngôi Nhà Lớn, các Đảng Phái ví như nhiều gia
đình sống trong ngôi nhà đó. Ngôi Nhà sụp đổ Tổ Quốc mất, thời các gia đình đó
cũng không còn chỗ để mà nương thân mà sống. Vì thế các Đảng Phái. Các Tổ
Chức. Phải nhận thức Tổ Quốc trên hết,
trên cả các tổ chức, cũng như các Đảng Phái. Tổ Quốc ngôi nhà chung còn thời
tất cả đều còn. Tổ Quốc ngôi Nhà Chung mất thời tất cả đều mất. Tổ Quốc mất
thời các tổ chức, cũng Đảng phái không còn nhà để mà ở. Nếu non sông Tổ Quốc
chưa mất nhưng bị ngoại xâm thống trị cai quản thời phải Cúi đầu làm nô lệ trước ngoại xâm mất tất cả.
Hai nghìn năm nô lệ giặc tàu
Đói nghèo lạc hậu nghèo cùng xác xơ
Độc tài độc trị mà chi
Ngược dòng thời đại gây nên tương tàn.
Bạn
là người Việt Nam sống trong Tổ Quốc Việt Nam. Nếu bạn được quyền lựa chọn. Bạn
sẽ chọn Tổ Quốc hay Đảng Phái. Nếu bạn là người có lòng trung hiếu, có lương
tâm, có đạo đức thời bạn không bao giờ bỏ Tổ Quốc mà Ông Cha bạn đã phải đổ
xương máu gìn giữ bảo vệ suốt mấy nghìn
năm.
Truyền Thống Cha Ông mãi uy linh
Thế hệ cháu con mãi giữ gìn
Gươm huệ trao nhau nguyền son sắc
Chém yêu
trừ Quỉ thất hồn kinh.
Con
đường Việt Nam chính là con đường Quốc Tổ đã từng đi. Khai sinh ra nước Văn
Lang dân giàu nước mạnh. Mở ra thời đại mới, thời đại Độc Lập dân tộc, đi đôi
với Quyền Con Người. Nhân Quyền Dân Chủ. Tôn Thờ Cha Ông. Tôn Thờ Truyền Thống.
Nhất là Tôn Thờ Quốc Tổ Vua Hùng. Người khai sinh ra đất nước Văn Lang dân tộc
Văn Lang, nay là dân tộc Việt Nam. Vì thế con cháu Việt Nam. Không chỉ tôn thờ
phụng Quốc Tổ nơi các đền thờ. Mà tôn thời trong các cơ quan Nhà Nước, trường
học và các doanh nghiệp tư nhân. Vì sao chúng ta lại phải tôn thờ như thế vì
chúng Ta là con dân đại Việt Nam, cũng là con dân Quốc Tổ Vua Hùng chúng ta
không thờ Quốc Tổ Vua Hùng thời thờ ai nữa? đó là Trung là Hiếu là Nhân là
Nghĩa. Đền ơn đáp nghĩa công lao khai sanh ra Dân Tộc Văn Lang nay là Dân Tộc
Việt Nam. Bạn là người Việt Nam Bạn không tôn thờ Quốc Tổ Bạn tôn Thờ người
khác. Vứt Quốc Tổ dưới chân người mà bạn Tôn Thờ đó sao? Nếu quả như thế bạn
không xứng đáng sống trên Tổ Quốc Việt Nam.
Ông
Cha ta thường dạy nước loạn mới biết Tôi Trung, Tổ Quốc lâm nguy mới biết ai là
người Đại Nghĩa. Nước loạn Bạn chỉ biết
cho Mình. cho Đảng Phái Mình, còn Đồng Bào, nước non khốn khổ thời mặt kệ. Thời
bạn đã bỏ cái Tôi Trung của Đại Dương để bám lấy cái Tôi Trung con mương rãnh
nhỏ. Cuối cùng lịch sử cũng lọi bỏ sự Tôi Trung mương rãnh của bạn. Khói mây
rồi cũng trở về khói mây. Tổ Quốc lâm nguy bạn chỉ biết lo cho mình, lo cho
Đảng Phái mình. Khi Tổ Quốc mất Đảng
Phái của bạn cũng đi đời. Đại Nghĩa của bạn ở đâu? Khi Tổ Quốc lúc nào cũng cần
bạn kêu gọi bạn. Sự thành công lớn lao trên cuộc đời bạn là ý chí niềm tin lòng
Trung Hiếu phải đặc đúng chỗ. Ông Cha ta thường dạy Trung với Quỉ thành Quỉ,
Trung với Ma thành Ma. Trung với Trời Cha thành Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa.
Trung với non sông Tổ Quốc lưu danh muôn khiếp vạn đời. Có khi nào bạn nhìn
thấy Quốc Tổ chưa. Cũng như các anh linh tướng quốc ở vào thời các Vua Hùng,
nhưng đối với tôi thời tôi thường hay thấy lắm, có một hôm tôi bất chợt hiểu rõ
vì sao Tôi lại thấy Quốc Tổ Vua Hùng cũng
như các bậc anh linh Tướng Quốc ở vào thời quá khứ xa xưa như vậy. Là vì
Tôi luôn nhớ đến Cội Nguồn dân tộc. Nhớ đến anh linh Quốc Tổ cũng như anh
linh các tiền nhân có công dựng
nước giữ nước. Tôi vô cùng xúc động và
xao xuyến khi nhìn thấy anh linh của Cha Ông. Từ khi sanh ra trên đất nước Việt
Nam. Tôi luôn nhớ về Cha Ông những con người đã đổ xương máu cho con cháu ngày
nay được hái quả ngọt. Sống trên quê hương rừng vàng biển bạc hình chữ S. Tôi
đã vượt qua bao tai nạn tưởng như là không còn sống trên đời, thế mà tôi vẫn
sống, và tôi đã hiểu rõ vì sao tôi gặp nhiều may mắn như vậy. Vì hồn thiên dân tộc đã che chở bảo bọc cho tôi.
Từ đó tôi đã nhìn thấy Con Đường Việt Nam, ngay trên đất nước Việt Nam.
Thưa
các bạn:
Tôi
cũng có những người bạn vì không chịu
nổi những cơn mưa bôm bão đạn, những trận bạo quyền của người chiến thắng. Bạn
tôi như những chiếc lá lìa cành, những người con xa lìa người mẹ Quê Hương. Họ
là những nạn nhân của chiến tranh. Lưu lạc khắp cùng thế giới. Những chiếc lá
rơi sẽ tìm thấy Cội, những giọt nước rơi sẽ tìm lại nguồn Khi Con Đường Việt
Nam đã bừng tỏa sáng. Tôi như chợt hiểu thịnh suy hưng vong là chuyện của Trời,
cũng như hết Đông rồi sẽ sang Xuân. Mùa Xuân trên con đường Việt Nam sẽ đơm bôm
kết trái trên quê hương đất nước Việt Nam.
* *
*
Hết phần 3 mời các Bạn xem tiếp phần 4
Con Đường Việt Nam
PHẦN 4
Nhìn
những người lạc Cội Lạc Nguồn, họ không nhớ gì đến Quốc Tổ. Họ không hiểu dân
tộc Việt Nam do đâu mà có. Họ như lạc vào chốn u minh. Con Đường Việt Nam rực
thắm mùa xuân ngay trước nhưng họ không giờ thấy được vì họ đã đánh mất truyền
thống Ông Cha Họ mãi đấu tranh cho một
cuộc hề, khói mây rồi cũng trở về khói mây. Trước mắt họ là những hố thẳm chông
gai đầy hận thù tàn sát lẫn nhau. Bạn hãy thỏa mái dạo chơi trên con đường Việt
Nam Văn Hóa Cội Nguồn. Bạn không cần đấu tranh với ai. Nhưng không có ai thắng
được bạn. Vì Bạn đã đi trên Con Đường Việt Nam. Con đường bất chiến tự nhiên
thành.
Gẩm
lại con đường đấu tranh, Họ đấu tranh cho ai? Nếu Họ thật sực đấu tranh vì Đồng
Bào vì Tổ Quốc non sông, sao Họ lại quên đi truyền thống anh linh dân tộc, quên
Quốc Tổ người khai sinh ra dân tộc Văn Lang nay là dân tộc Việt Nam. Nếu nói Họ
đấu tranh vì Nhân Quyền nhưng Họ có Tôn Thờ Ông Chủ Nhân Quyền không? Ông chủ Nhân Quyền là ai? Nếu Họ Tôn Thờ thời họ sẽ gặt hái thành công.
Ngược lại Họ không Tôn Thờ Ông Chủ Nhân quyền, mà đòi Nhân Quyền Họ sẽ không
sao tránh khỏi những trận đòn dùi cui, nhà tù đôi khi còn bỏ mạng. Với cái tội
không Tôn Thờ Ông Chủ Nhân Quyền mà đi đòi Nhân Quyền. Những người đi trên con đường Việt Nam. ĐẦU HỌ
ĐỘI TẠO HÓA. Vì Tạo Hóa đã ban cho họ những quyền cơ bản con người trở thành
Nhân Quyền Con Người. Những quyền bất khả xâm phạm. Những người đi trên Con
Đường Việt Nam đầu họ lúc nào đội trên đầu Quyền Tạo Hóa, Tôn Thờ Đấng Tạo Hóa.
Trên vai Họ luôn mang Anh Linh QUỐC TỔ vì Quốc Tổ vì Quốc là Quốc Tổ của dân
tộc Việt Nam, người có công khai sanh
dân tộc Việt Nam.
Quốc
Tổ Vua Hùng đã từng đội trên đầu Quốc Tổ
Đấng Tạo Hóa tức là đầu đội ChaTrời. Mới đủ quyền năng khai sinh ra nước
Văn Lang. Nếu Bạn đã tiếp nhận sự kế thừa Quốc Tổ, làm theo di chí Quốc Tổ.
Thời Bạn đã cũng phải đội trên đầu Quyền Tạo Hóa tức là Quyền năng của Đức Cha
Trời. Thời Bạn đã đi trên con đường Việt Nam. Con Đường Việt Nam là con đường
đi theo Quốc Tổ. làm theo Quốc Tổ . Bạn sẽ có cả sức mạnh Cha
Trời. sức mạnh anh linh Quốc Tổ. Sức Mạnh
Hồn Thiên dân tộc khí thiên sông núi không gì mà Bạn làm không được đạt
đến đỉnh cao của sự đấu tranh. Bất chiến tự nhiên thành. Bạn sẽ làm được điều đó qua con đường đấu tranh Văn
Hóa Chính Nghĩa đòi lại Quyền Con Người.
Bỏ Tổ Quốc mà chạy theo ảo ảnh
Khi tỉnh ra thời trống rổng cuộc đời
Bỏ Nguồn bỏ Cội xa rời
Đấu tranh vất vả cũng rồi trắng tay.
Sống
ở đời, mỗi người đều có một chí hướng riêng, một quan điểm riêng. Nhưng dù là
ai đi nữa quan điểm sống thế nào. Nhưng
rời xa truyền thống anh linh dân tộc, bỏ Cội bỏ Nguồn dù cho đó là Vua Chúa đi
nữa cũng chỉ là Vua Chúa lạc Cội bơ vơ trong biển đời mênh mông mất gốc không
có chỗ nương tựa, nên mới lệ thuộc ngoại ban tìm chỗ nương tựa chỉ vì lạc Cội
lạc Nguồn mà ra.
Khác
nào con mất Cha mất Mẹ không còn chỗ nương tựa bơ vơ khốn khổ lưu lạc nương nhờ
khắp nơi. Xây dựng Sự nghiệp mà không gắng liền với truyền thống anh linh dân
tộc không tôn thờ Quốc Tổ, chẳng khác nào sự nghiệp chùm gỡi, nay dựa chỗ nầy
mai dựa theo chỗ khác. Cuối cùng cũng chỉ là con số không, danh lợi sự nghiệp
tan theo mây khói.
Cội Nguồn bỏ mất tốt đẹp sao
Sự nghiệp xây lên đổ lật nhào
Gốc đã không còn trơ trụi lá
Uổng công phí sức nhọc công lao.
Đã
là con người nhất là con người Việt Nam lại cần phải sống đúng, sống thật với
chính mình. Phải tự hiểu mình từ đâu sanh ra? trên Tổ Quốc thân yêu nào? Và tự
hỏi mình đã làm gì cho Tổ Quốc chưa? Làm gì đối với Ông Cha chưa? Nếu quả tim
của bạn còn biểu lộ cảm xúc. Thời Bạn không thể nói một câu xanh dờn. Là Bạn
không cần quan tâm đến Cội Nguồn cũng như Truyền Thống anh linh dân tộc của
Bạn. Những con người như thế Họ đã đánh mất những gì thiêng liêng nhất đời Họ,
mà còn đánh mất cả lương tâm lương tri, nhất là đạo Nhân Hiếu con dân của người
Đại việt vùi chôn Trung - Hiếu - Nhân - Nghĩa, trở thành Bất Nhân, Bất Nghĩa,
Bất Trung, Bất Hiếu đối với Tổ Tiên Cha Ông. Suốt đời sống trong sự giả dối,
luôn mang bộ mặt giả nhân giả nghĩa lao vào con đường tranh danh đoạt lợi mà
thôi.
Tổ
Tiên Ông Cha ta thường nói :
Lời
ngay khó nghe. Lời thẳng khó nuốt. Nhưng nói thẳng nói ngay dù sao vẫn tốt hơn
lời nói dối trá. Những người đi trên Con Đường Việt Nam thường là vậy. Sống
thật nói thật lương tâm của chính mình.
Thà rằng người ghét kẻ khinh
Còn hơn nói dối hại mình hại ta
Làm người mà bỏ Ông Cha
Dù cho vua chúa chẳng ra con người.
Trong
xã hội hiện đại ngày nay, con người luôn
xích lại gần với nhau. Chủ yếu tìm mục đích tương lai cho chính mình. Mục đích
nói chung là mưu cầu sự sống, nhưng mục
đích của Bạn chỉ biết chạy theo vật
chất, lao theo vật chất. Mà quên đi tinh thần phần Hồn của Bạn. Sự sống
bao giờ cũng có phần Hồn lẫn phần Xác. Những người chỉ biết lao theo vật chất lao
theo cái lợi, mà quên Tinh Thần Linh Hồn của chính mình. Không làm sáng cái đức
Linh Hồn của chính mình. Sống quên Nguồn quên Cội sự sống vì mục đích tầm thường, chỉ nghĩ đến
quyền lợi của cá nhân. Quyền lợi của gia đình mình, quyền lợi của Đảng Phái mình.
Mà Không nghĩ đến quyền lợi của Đồng
Bào, non sông Tổ Quốc Sống bảo thủ ích kỉ. Trong khi ấy có khối người Họ đặt
quyền lợi Tổ Quốc, Ông Cha trên hết. Sống có ích cho xã hội, sống có ích cho
non sông Tổ Quốc. Tôn thờ Ông Cha giữ gìn Nguồn Cội để cho dân tộc Việt Nam nở
cành xanh ngọn đơm hoa kết quả đạo đức, tiến tới dân giàu nước mạnh Công Bằng
Bình Đẳng Nhân quyền Dân Chủ văn minh. Cuộc sống mục đích cao cả như thế mới
không uổng sống kiếp làm người. Kẻ chỉ biết vì mình, xem thường Nguồn Cội. Còn Cha
Ông mặt kệ, bỏ mặt nước non. Làm vua chúa cũng chỉ là hôn quân vô loại. Thời kể gì: Nguồn Cội,
đất nước, chúng dân.
Trong
hoàn cảnh xu thế toàn cầu, dân tộc Việt Nam muốn theo kịp anh em bè bạn khắp
năm châu thế giới, thời phải lột xác đổi
mới, lột bỏ độc tài độc trị đã quá lỗi thời không còn phù hợp với trào lưu văn
minh thế giới. Con người Việt Nam, phải sống cho ra hồn con người Việt Nam. Con
người biết mình biết ta Luôn thân thiện làm bạn khắp cùng anh em thế giới. Con
người Việt Nam là con người giàu lòng Trung Hiếu. Tôn thờ Truyền Thống Cha Ông
truyền thống anh linh dân tộc nhất là
tôn thờ Quốc Tổ Vua Hùng. Người có công khai sinh ra dân tộc Việt Nam. Phát
triển kinh tế phải đi đôi với xây dựng Nhân Quyền Dân Chủ cũng như Tinh Thần
Cội Nguồn dân tộc. Mãi mãi đi trên Con Đường Việt Nam.
Thực
tế lịch sử cho thấy :
Một
dân tộc mất Gốc, mất Cội mất Nguồn khó mà vươn lên đỉnh cao, khi bản sắc Văn
Hóa Cha Ông không còn. Có một thứ vũ khí, còn lợi hại hơn gươm đao, giáo, mác,
súng đạn, nguyên tử. Thứ vũ khí lợi hại đó chính là Văn Hóa, nhất là Văn Hóa xu
hướng chính trị ngoại xâm. Nó làm tê liệt tinh thần dân tộc, đồng hóa dân tộc,
đưa dân tộc đến con đường lệ thuộc nô lệ. Nếu đánh mất bản sắc Văn Hóa dân tộc
thời nguy cơ trùng trùng, con đường nô lệ khó mà tránh khỏi.
Là
thành viên con dân của dân tộc Việt Nam. Bạn phải xác định mục đích bảo vệ cái
gốc Truyền Thống Cha Ông, Văn Hóa Bản Sắc của dân tộc mình Cội Nguồn của dân
tộc mình. Để con cháu của Bạn mai sau có chỗ đứng trên nền tản Văn Hóa Cha Ông
tiếp tục cuộc hành trình xây dựng và bỏ vệ Tổ Quốc thân yêu của chúng Ta.
Cuộc
sống của những ai còn lương tâm ngọn đuốc lương tri vẫn còn tỏa sáng thời những
người ấy tự biết yêu quý Tôn Thờ Cha Ông không thể chạy theo quyền lực vu vơ hư
ảo của các thế lực ban bố cho. Mà sống như đại ngàn Trường Sơn hùng vĩ. Như
Quốc Tổ Vua Hùng đầu đội Tổ Tiên Cha Trời Tạo Hóa. Mang sứ mệnh Tạo Hóa vì nhân
loại không vì mình sống mãi trong lòng dân tộc Việt Nam từ thế nầy sang thế hệ
khác.
Thà một phút Tôn Thờ Nguồn Cội
Hơn trăm năm hưởng lạc thấp hèn
Chết nào hết, khi
người có tội
Thời hồn linh đọa lạc, hết siêu thăng.
Văn
Hóa Cội Nguồn: Con Đường Việt Nam. Con Đường Việt Nam không phải là con đường
hướng ngoại mà là con đường rộng lớn,
con đường Đại Đạo Vũ Trụ đưa dân tộc Việt Nam vươn lên đỉnh cao trí tuệ. Đỉnh
cao của sự dân giàu nước mạnh. Đỉnh cao của sự Giác Ngộ hội nhập Cội Nguồn. Con
Đường Việt Nam, trên đất nước Việt Nam. Con đường đoàn kết dân tộc, không phân
biệt Chủng Tộc, Tôn Giáo, Đảng Phái. Con đường Nhân Quyền, Quyền Con Người mà
Tạo Hóa đã ban cho, những quyền bất khả xâm phạm. Văn Hóa Cội Nguồn là kim chỉ
nam của Con Đường Việt Nam con đường đoàn kết tạo lên sức mạnh dân tộc đó chính là chân lý là lí
tưởng cao đẹp của những người đi trên con đường Việt Nam. Tôn thờ Truyền Thống
Ông Cha tưởng như là chẳng có gì, nhưng kết quả của nó không có gì to lớn hơn.
Ăn cơm, uống nước, hít thở không khí là chuyện quá bình thường, bình thường đến
nổi ít ai để ý đến, mà chỉ để ý đến vàng bạc châu báu chạy đua tranh nhau ngọc
ngà châu báu.Nhưng thật ra “cơm, gạo, không khí” mới là những thứ quý nhất trên
đời, không có vàng, có ngọc không chết. Nhưng không có cơm, có nước, không có
không khí là đi đời. Một dân tộc có Cội có Nguồn có Truyền Thống anh linh là chuyện
bình thường. Nhưng không ai ngờ sự bình thường nầy chính là sự cao quý nhất của
dân tộc. Dân tộc Việt Nam không có Bè
Phái, Đảng Phái thời cũng chẳng sao.
Nhưng xem thường Cội Nguồn đánh mất bản sắc dân tộc, thời dân Tộc Việt
Nam đánh mất tất cả, dẫn tới cảnh nồi da nấu thịt, không tránh đâu cho khỏi nô
lệ ngoại xâm.
Một
dân tộc hùng mạnh không có nghĩa là gió chiều nào ngã theo chiều ấy. Mà luôn
đứng vững trên đôi chân Văn Hóa Truyền Thống của chính mình. Vững niềm tin trước phong ba bão táp, càng gian
khổ càng vững chãi hơn. Những nước vươn mình lên nhanh chóng trở thành siêu
cường Quốc, siêu kinh tế. Bao giờ những nước ấy cũng đề cao Văn Hóa Truyền
Thống bản sắc dân tộc mình làm nền tản vững chắc cho sự phát triển đất nước của
họ. Một dân tộc xem nhẹ hoặc Truyền Thống mất đi Văn Hóa Bản sắc dân tộc mình.
Thời dân tộc đó còn nói gì đến sự vươn lên. Một dân tộc mất đi nền móng Ông Cha
thời ngôi nhà dân tộc đó coi như sụp đổ.
Con
Đường Việt Nam chính là con đường phát huy Truyền Thống dân tộc, đi đến đoàn
kết dân tộc, đại đoàn kết dân tộc triệu người như một. Phát huy Truyền
Thống đi đôi với quyền con người những
Quyền cơ bản con người mà Tạo Hóa đã ban cho. Nhân Quyền, Dân Chủ, thời dân tộc
Việt Nam sẽ vươn lên nhanh chóng trở thành siêu cường quốc không xa. Hãy đi
trên Con Đường Việt Nam, trên đất nước Việt Nam con đường mà Quốc Tổ Vua Hùng
đã đi Ông Cha đã lựa chọn , hãy phát huy Truyền Thống anh linh dân tộc. Chúng
Ta sẽ thấy khả năng của chính dân tộc mình là vô hạn , không gì là không đạt
được cả.
Ông
Cha ta thường dạy đời là Biển Cả, mỗi con người là chiếc thuyền ra đại dương
mênh mông. Nếu như không có Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống dân tộc làm ngọn hải
đen thời hậu quả sẽ ra sao? con cháu Việt Nam sẽ lạc lối mãi trong biển cả đại
dương không biết đường mà trở về thời nguy hiểm biết chừng nào. Nếu cuộc sống
chỉ biết kiếm ăn để sống. Sống để mà ăn. Đó không phải sự sống của con người mà
là sự sống của cầm thú súc vật. Sự sống
con người là sự sống hoàn hảo cả hai mặt Tinh Thần Vật Chất. Sự sống có lý
tưởng và lòng kiên định. Sự sống có nhận thức, sống có Đạo Đức cũng như nhân
cách con người. Nhất là không quên Nguồn Cội, Biết Nguồn biết Cội tôn thờ Truyền Thống Ông Cha, thừa kế cơ
nghiệp Ông Cha, đã hơn mấy nghìn năm đổ xương máu để xây dựng. Những kẻ phản
bội Ông Cha, bán đứng Tổ Quốc thời không còn gì để nói, những con người như thế
đã đánh lương tâm lương tri tội đồ của dân tộc, lịch sử sẽ hỏi tội họ. Những ai
tự cho mình có lý tưởng cao đẹp, nhưng lại bỏ Nguồn bỏ Cội thậm chí xem thường
bản sắc Truyền Thống dân tộc đó là lý
tưởng Quỉ lý tưởng Ma. Trên con đường Việt Nam không có lý tưởng Ma, Quỉ nầy.
Đã
sinh ra trên đất nước Việt Nam, mà lại xem thường Nguồn Cội Việt Nam. Thậm chí
chống phá Cội Nguồn Việt Nam, chống phá Quốc Tổ thử hỏi còn là con người Việt
Nam nữa không? Hãy sống cho đúng nghĩa con người Việt Nam.
Dân ta phải biết sử ta
Hiểu Nguồn hiểu Cội mới là Việt Nam.
Những
người Việt Nam mà không hiểu gì về Nguồn Cội Việt Nam, hiểu sai lệch về Nguồn
Cội Việt Nam, thử hỏi những thành phần nầy Họ làm sao đi trên con đường Việt
Nam được. Mà Họ phải mãi mãi đi trên con đường cúi luồn ngoại ban xin xỏ sự
sống. Con người sinh ra không ai là không có Nguồn Cội, dù là Nguồn Cội gì đi
nữa, cũng là Nguồn Cội của mình. Sống có Gốc, sống có Nguồn có Cội, sống như
thế mới không hổ thẹn là con cháu Tiên Rồng con người Việt Nam. Sống có Trung
có Hiếu có nhân có Nghĩa đối với bề trên Tổ Tiên, Cha Ông là cuộc sống đầy lòng
chính nghĩa, sống có Cội có Nguồn chỉ làm sáng cái đức của chúng ta không có hại
gì cho chúng ta mà còn rạng rở uy danh.
Tôn thờ Truyền Thống, tôn thờ Cha Ông
không phải những lời nói suông bóng bẩy, mà là lòng thành kính tôn thờ
Cha Ông. Những ai xem nhẹ Quốc Tổ xem nhẹ Truyền Thống anh linh dân tộc không
thể gọi là lối sống “Sống Đẹp được” Lối sống ấy chỉ là lối sống vô trách nhiệm
đối với Cha Ông đối với non sông Tổ Quốc.
Lối
sống đẹp là lối sống không quên Nguồn Cội sống có Văn Hóa Tôn Vinh Truyền Thống
dân tộc. Con Đường Việt Nam là con đường không xa Nguồn Cội đi đôi với Nhân Quyền
con người. Vì Công bằng Bình Đẳng. Vì Độc Lập Tự Do, vì dân giàu nước mạnh, vì
cháu con mai sau. Chúng ta những con người Việt Nam sẽ mãi mãi đi trên Con
Đường Việt Nam. Vì thế người đi trên Con
Đường Việt Nam đã xác định đứng vững
trên đôi chân người Việt Nam. Con đường không đấu tranh gươm đao giáo mác và
hận thù. Con đường đoàn kết, hòa hợp dân tộc, hòa bình, thân thiện Những người
đi trên Con Đường Việt Nam. Họ sẵn sàng đánh đổi những gì riêng tư nhất gạt bỏ
hạnh phúc cá nhân, cống hiến đời mình cho dân tộc mình Họ quyết dựng dậy hồn
thiên dân tộc, quyết tử cho truyền thống hồi sinh. Họ tin tuyệt đối vào sự anh
linh Quốc Tổ.
Sống
đẹp là cuộc sống luôn có Gốc, cuộc sống nở cành xanh ngọn không rời Cha Ông
luôn kết trái đơn hoa đâm chồi nẩy lộc Độc Lập Tự Do an vui hạnh phúc những kẻ
chối bỏ Quốc Tổ, xem nhẹ Truyền Thống anh linh dân tộc, những người ấy không thể gọi là sống đẹp được.
Ngược lại chẳng tốt đẹp gì vì Họ là những người chối bỏ những gì tốt đẹp nhất,
cao quý nhất, vinh quan nhất. Những người con quê hương đã lạc Cội lạc Nguồn.
Biết rằng Họ đang sống trên Tổ Quốc quê hương của chính Họ. Sống đẹp là cuộc
sống trong sáng chuẩn mực biết Nguồn biết Cội, tôn trọng Truyền Thống, tôn kính
Cha Ông đỉnh cao trong nhân cách con người, biết giữ gìn Truyền Thống tốt đẹp
của Cha Ông, của dân tộc. Như dòng giống Lạc Hồng, Con Rồng cháu Tiên. Như tình
anh em nghĩa Đồng Bào, 54 dân tộc anh em cùng chung một nguồn một cội. Chung
lưng đấu cật, lá lành đùm bọc lá rách, nhường cơm xẻ áo cho nhau trước khó khăn
chung. Uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng cây. Kiên dũng kiên cường,
Kiên trung bất khuất, trung hậu đảm đang, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù
nào cũng đánh thắng những đức tánh cao đẹp nói trên chính là Truyền Thống tốt
đẹp của con người Việt Nam. Những ai đã từng trải qua mưa bôm bảo đạn, bão tố
chiến tranh. Mới hiểu được rằng chiến tranh không phải là Con Đường Việt Nam đi
đến tốt đẹp, mà là con đường đầy rẫy chông gai và hận thù. Nó làm cho con người
xa rời đạo đức chỉ biết hận thù tàn độc, ác bá
cường hào, hại dân hại nước mà thôi. Chỉ có Con Đường Việt Nam là con
đường tốt đẹp nhất trong các con đường. Con đường hòa giải hòa hợp thống nhất
đoàn kết dân tộc, con đường xóa bỏ hận thù chung cùng một Cội Nguồn. Tình đồng
loại nghĩa Đồng Bào. Con Đường Nhân Quyền Dân Chủ, Bình Đẳng Công Bằng văn
minh.
* * *
Hết phần 4 mời các Bạn xem tiếp phần 5.
Con Đường Việt Nam
PHẦN 5
Con
Đường Việt Nam luôn ở trước mắt Bạn. Nhưng bạn xem nhẹ Cội Nguồn xem thường
Truyền Thống dân tộc, thời bạn không bao giờ thấy được Con Đường Việt Nam. Con
Đường Việt Nam chỉ hiển hiện đối với người có tâm có đức mà thôi. Vì Con Đường
Việt Nam chính là con đường Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc Đại
Đạo Vũ Trụ Không phải ai cũng thấy được
và đi trên con đường mùa xuân hạnh phúc đó. Dù bạn là ai vua, quan, hay nhà
thông thái, nhà bác học, nếu không có cái tâm nghĩ về Nguồn Cội, thời không thể
nhìn thấy Con Đường Việt Nam. Con Đường Đại Đạo vũ Trụ. Bạn chỉ nhìn thấy con
đường đấu tranh giai cấp thắng là vua thua cho là giặc mà thôi. Con đường chông
gai đầy hận thù sát phạt lẫn nhau.
Muốn
cho đất nước Việt Nam sống tự do hạnh phúc, thời mỗi người dân phải tự có những cảm xúc mến yêu
Truyền Thống Cội Nguồn của mình. Yêu mến Quốc Tổ, yêu mến bản sắc dân tộc, là
thứ tình yêu chính nghĩa làm tăng thêm sức mạnh ý chí, nghị lực vượt qua những
khó khăn trở ngại trong đời sống hằng ngày. Vươn lên mạnh mẽ, chiến thắng tất
cả mọi khó khăn. Chiến thắng tất cả quân thù. Tình yêu thương Quốc Tổ, yêu mến
Truyền Thống yêu mến non sông Tổ Quốc, là thứ tình yêu cao đẹp, tình yêu phát
nguồn từ nhận thức. Cây có Cội nước có Nguồn. Con chim có Tổ con người có Tông.
Ăn quả nhớ người trồng cây. Mất Nguồn mất Cội lấy chi tươi cành.
Cây
mất gốc cây héo cành rũ ngọn. Nước không Nguồn nước cạn nước khô. Tình yêu
thương non sông Tổ Quốc, yêu mến Cội Nguồn là thứ tình yêu chính nghĩa cao vời.
Luôn đơm hoa kết quả hạnh phúc. Không giống tình yêu cảm xúc dục vọng bình
thường thứ tình yêu ấy chỉ làm cho con người thấp hèn khi dục vọng đam mê quá
mức. Mà là một thứ tình yêu cao đẹp nhận
thức giác ngộ về Cha Ông, non sông Tổ Quốc. Tình Yêu Trong Chính Nghĩa. Một thứ
tình yêu khác hẳn trong đời thường, nó cao thượng hơn, thứ tình yêu tỏa sáng
như vầng Nhật Nguyệt luôn đêm lại hạnh phúc cho con người. Thứ tình yêu sẵn
sàng quên đi lợi ích bản thân, lúc nào cũng tận tị vì Cha Ông vì non sông Tổ
quốc. Niềm vui nhân loại cũng chính là niềm vui của chính mình.
Cuộc
sống vì Truyền Thống, vì Cha Ông, vì Đồng Bào, vì non sông Tổ Quốc ý nghĩa biết
bao, nếu bạn là người biết yêu quý Quốc Tổ, yêu mến truyền thống Ông Cha, yêu
bản sắc dân tộc, thời Bạn là người Hạnh
phúc nhất. Hãy sống như người Mẹ Quê Hương chứa đựng hàng chục chục triệu người
dân đất Việt. Luôn vươn tới một tình yêu cao cả đầy chính nghĩa cho dù không
được đền đáp.
Khốn khổ vẫn còn có Cha Ông
Linh thiêng đâu thể bỏ cháu con
Hiếu Trung, trung
hiếu theo Nguồn Cội
Tôn Thờ Quốc Tổ với Cha Ông
Bổn phận cháu con hành phụng sự
Vì dân vì nước vì non sông
Con đường chính nghĩa luôn phía trước
Gốp sức cho đời mãi lập công
Việt Nam tỏa rạng ánh hào quang
U minh tan tóc biến, biến tan
Chúa Xuân trở lại mùa xuân mới
Hạnh phúc lan tràn khắp nước non.
Bạn
thử nghĩ một dân tộc có truyền thống tốt đẹp lâu đời về tình tương thân tương
ái, lá lành đùm lá rách, gian khổ có nhau chung lưng đấu cật. Nhờ truyền thống
tốt đẹp cao quý ấy, mà dân tộc Việt Nam vượt qua không biết bao nhiêu là khó
khăn, đói nghèo lạc hậu, thiên tai, dịch họa, chiến thắng quân thù xâm lược,
thậm chí vượt qua trong cảnh đời nô lệ hơn hai nghìn năm.
Nếu
chúng ta mất đi Văn Hóa Cội nguồn truyền thống anh linh dân tộc. Thời chúng ta
mất tất cả, không những vật chất mà cả tinh thần, nhất là mối quan hệ tình cảm
tình đồng loại nghĩa Đồng Bào đậm đà Bản Sắc dân tộc cũng theo đó biến mất.
Mất đi Nguồn Cội Ông Cha
Khó mong đoàn kết chia ly mỗi đường
Còn gì phủ lấy giá gương
Tan đàn xẻ nghé mỗi phương mỗi người.
Đi
trên Con Đường Việt Nam là sự đồng cảm, đồng chung chí hướng thắp lên ngọn đuốc
những nét chung, Chung Nguồn Cội, Chung Đồng Bào, Chung Tổ Quốc, Chung Truyền
Thống Anh Linh dân tộc. Từ những cái chung nầy mà dân tộc Đại Việt mới có nét
riêng tốt đẹp vô cùng, tình thương yêu và sự đồng cảm của nhau khi thấy Đồng
Bào anh em gặp hoạn nạn liền ra tay tương trợ giúp nhau. Lá lành đùm lá rách.
Một con ngựa đau, cả tàu bỏ cỏ. Nhiễu điều phụ lấy giá gương, người chung một
nước phải thương nhau cùng. Bầu ơi thương lấy Bí cùng tuy rằng khác giống nhưng
chung một giàng.
Sự
kế thừa truyền thống tốt đẹp từ Ông Cha,
những nét đẹp không phải nước nào cũng
có. Mà là Nét đẹp riêng của dân tộc Việt
Nam. Nét đẹp của dân tộc Việt Nam là nét đẹp có Đạo. Đạo con người và Đạo làm
người. Cái Đạo Nhân Luân, Hiếu Nghĩa, tôn thờ Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ, non sông
Tổ Quốc. Những người quên Cội quên Nguồn xem nhẹ Truyền Thống anh linh dân tộc.
Chính Họ đã có tội đối dân tộc đối với Ông Cha, không xứng đáng là dân tộc Rồng
Tiên. Nói gì đến đại diện cho dân, lãnh tụ dân tộc. Lãnh tụ dân tộc mà không
biết gì về Nguồn Cội dân tộc. Những thành phần nầy phần lớn chỉ vì công danh
lợi lộc. Thậm chí cõng rắn về cắn gà nhà, làm hại dân tộc làm hại non sông Tổ
Quốc. Trong khi trong cuộc sống có biết bao nhiêu người đáng để cho chúng ta
tôn kính. xứng đáng làm lãnh tụ nước Việt Nam, đại diện cho dân tộc Việt Nam.
Thiếu gì Hào kiệt khắp non sông
Vai mang Quốc Tổ đội Cha Ông
Bút Thánh, Văn Thần, luôn cống hiến
Đức Tài gồm đủ, trí sáng thông.
Bề
dày lịch sử năm nghìn năm, bao thế hệ Ông Cha nối tiếp nhau tôn thờ Nguồn Cội,
muôn người như một quét sạch ngoại xâm. Bạn có bao giờ nghĩ đến Quốc Tổ chưa?
Nghĩ đến truyền thống anh linh dân tộc chưa? Nếu chưa thời bạn cần kiểm điểm
lại bản thân mình. Trong cảnh mưa bôm bão đạn, nội chiến tương tàn. Nồi da nấu
thịt thê thảm. Có ai nghĩ đến Cội Nguồn
cùng chung người Mẹ Quê Hương không?
Hay là chế thêm dầu vào lửa. Làm cho cuộc chiến càng bùng nổ, hàng loạt
người ngã xuống trở thành những đống xương khô bỏ lại vợ con, cha mẹ không
người chăm sóc chưa kể đến. Những nạn nhân trong cuộc chiến để lại bao chứng
tích thương tật trên thân thể không phải là ít vẫn còn bao nổi khó khăn cuộc
sống. Thậm chí lê lết khắp nơi để xin ăn cầu sống.
Nội chiến tương tàn được cái chi
Thân mang thương tật khổ sầu bi
Khó khăn trăm thứ thân tàn phế
Đủ ăn đủ mặc được mấy khi
Kẻ thắng người thua cùng chung lối
Khó khăn tàn phế hết lối đi
Nạn nhân chiến cuộc trong cuộc chiến
Trách nhiệm về ai đáng nghĩ suy.
Hãy
đi trên con đường Việt Nam chấm dứt chiến tranh. Chấm dứt hận thù. Tha thứ cho
nhau trở về Nguồn Cội, tôn thờ Cha Ông. Nhất là Tôn Thờ Quốc Tổ. Tuy Quốc Tổ ra
đi mấy nghìn năm. Nhưng anh linh Quốc Tổ vẫn còn linh hiển cho đến tận ngày
nay. Chỉ cần chúng ta, các Bạn tưởng nghĩ đến Quốc Tổ thời sự hiển linh đến với
chúng ta ngay. Quốc Tổ là Chí Tôn Thiên Đế đầu thai xuống chốn phàm trần Thần
Thông trí huệ vô biên. Khai sinh ra dân tộc Văn Lang, nay là dân tộc Việt Nam.
Quốc Tổ để lại cho con cháu Tiên Rồng Việt Nam chúng ta hai duy sản quý hiếm.
Đó là non sông Tổ Quốc và Văn Hóa Cội Nguồn. Sự thừa kế bao thế hệ con cháu kéo
dài năm nghìn năm đến ngày nay và cho đến tận mai sau. Quốc Tổ chính là Quốc
Vương Thủy Tổ. Đấng tái sanh cứu thế tận độ cháu con. Đi trên Con Đường Việt
Nam: Tức là đi trên con đường Quốc Tổ đã
đi. Con đường khai sinh ra nhà nước Văn Lang. Dân tộc Văn Lang. Quốc Đạo Văn
Lang. kéo dài độc lập 2701 năm truyền xuống được 41 đời. 23 đời Thượng Hùng
Vương 18 đời Hạ Hùng Vương.
Sống
ở đời thường nghĩ vàng, bạc, mới quý. Nhưng thật ra có những thứ quý hơn vàng,
bạc, ngọc ngà, châu báu, Bạn có biết những thứ quý ấy là gì không?
Đó
là Văn Hóa Cội Nguồn. Những hạt kim cương Văn Hóa lấp lánh trong ấy. Tấm lòng
thương người của Bạn còn quý hơn ngọc ngà châu báu. Vẻ đẹp lòng nhân ái thương
người của Bạn là kho báu vô giá không có vàng bạc nào sánh bằng. Tấm lòng nhân
ái ấy còn sáng hơn cả Nhật Nguyệt, lòng chân thiện của Bạn chính là sự giàu
sang của Bạn. Ông Cha ta thường nói: “Thế gian trọng tiền, Thánh Hiền trọng
Đức” Bạn giàu tiền thời Bạn mua gì cũng
được. Nếu Bạn giàu thêm Đạo Đức thời Bạn cầu gì cũng linh. Nếu Bạn thật sự có
Đạo có Đức, thời Bạn muốn gì cũng có. Làm vua làm quan. Cho đến lên trời, làm
Phật, Thánh, Tiên, Thần, Chúa đều được cả. Không thể dùng lời nói mà diễn tả
cho hết được sự mầu nhiệm thành đạt của Đạo Đức. Người bình thường không thể
nhìn ra được kho báu Đạo Đức vô giá ấy. Chỉ có con người Giác Ngộ, đại Giác Ngộ
mới nhìn thấy được. Cũng như Con Đường Việt Nam là con đường mùa xuân đầy hoa
thơm quả ngọt, nhưng mấy ai nhìn thấy được. Mà người thấy được là những người
yêu Cội yêu Nguồn, yêu truyền thống anh linh dân tộc. Họ mới nhìn thấy Con
đường Việt Nam trải nhựa Đạo Đức Văn Hóa những hạt Văn Hóa kim cương lấp lánh
đẹp không sao nói hết. Không có thứ gì quý giá là đi trên Con Đường Việt Nam.
Truyền
Thống dân tộc Việt Nam vốn giàu lòng nhân đạo thương người như thể thương thân,
tình đồng loại nghĩa Đồng Bào. Trong dòng máu Lạc Hồng từ nghìn đời nầy sang
nghìn đời khác. Vẻ đẹp tương thân tương
ái ấy tốt đẹp nó luôn sống trong tim con người
trong truyền thống Ông Cha. Những người quên Cội quên Nguồn họ đã đánh
mất đi dòng máu tốt đẹp ấy. Thay vào đó là những dòng máu đen tối chỉ biết cho bản thân không còn nghĩ đến ai. Cội Nguồn
truyền thống Ông Cha thời không cần nhớ đến. Chỉ biết chen chúc nhau tranh
giành quyền lực cũng cố địa vị sực độc tài độc trị của mình. Họ mơ tưởng chiến
tranh để cũng cố tăng thêm quyền lực. Những ai đã chứng kiến chiến tranh, thời
đó chính là địa ngục trần gian. Nó gieo rét sự chết chóc, sự tương tàn, sự hận
thù, gieo rét cường hào ác bá, làm cho bá tánh muôn dân đói nghèo, cùng cực sự
khổ, nhà tan cửa nát, để lại không biết bao nhiêu di chứng chiến tranh thảm họa
chiến tranh. Chiến tranh là con Ma hiện hình con Quỉ xâu xé nó tạo ra trên thân
thể nạn nhân những thương tật suốt đời những tật nguyền đáng thương. Nó làm cho
con người quằn quại trong cuộc sống. Họ là những nạn nhân chiến tranh Ai thương
họ chỉ có con ma con Quỉ thương tật bám lấy Họ mà thôi.
Khi
nhìn ra sự thật của chiến tranh mới thấy tội ác của kẻ gieo rét chiến tranh, kẻ
thù xâm lược. Cũng như kẻ bán nước đêm lại sự chết chóc, cũng như sự nô lệ khốn
cùng của dân tộc. Làm cho dân tộc Việt Nam luôn quằn quại trên bao nổi thống
khổ, khốn khổ, cực khổ, gian khổ, đau khổ, chưa kẻ đến bao nổi khổ khác như
nghèo đói, áp bức, tù đày, khảo tra, nhục hình. Những thống khổ ấy luôn xảy ra
trên mãnh Đất thân yêu quê hương Việt
Nam là một tội ác khó mà tha thứ được. Nhưng Họ biết ăn năng hối lỗi trở về với
Cội với Nguồn thời tổ Tiên Cha Ông dân tộc Đại Việt sẽ tha thứ cho họ.
Những
người đi trên Con Đường Việt Nam luôn có tấm lòng bao dung, vị tha, Sẳn lòng bỏ
qua lỗi lầm của người khác. Đó là nhờ thấm nhuần đạo đức Ông Cha. Chỉ có lòng
thương yêu lẫn nhau không có hận thù. Dân tộc ta đã chịu nhiều sự khốn khổ bỡi
kiếp nạn ngoại xâm. Nhưng nhờ vào truyền thống anh linh đoàn kết dân tộc dân ta
đã đánh tan quân xâm lược phương Bắc, xâm lược vào Phương Nam từ thời Hạ Hùng
Vương cho tới tận ngày nay suốt chặng đường lịch sữ kéo dài hàng nghìn nghìn năm. Có thể nói Ông
Cha ta đi trên Con Đường Văn Lang là con đường thắm đượm tình người gian khổ có
nhau, vui sướng có nhau. Thời nay là Con
Đường Việt Nam thắm đượm tình đồng loại nghĩa Đồng Bào đoàn kết thương yêu đùm
bọc lẫn nhau. Mỗi lần dân tộc ta đi trên con đường Việt Nam, là mỗi lần đánh bại
quân xâm lược. Chúng ta có thể khẳng định rằng truyền thống anh linh dân tộc đã
ung đúc con người Việt Nam luôn giàu lòng vị tha. Nhưng cũng cương quyết quét
sạch quân thù xâm lược Đó là những yếu tố trường tồn của dân tộc Việt Nam sau
bao lần chia bè rẽ phái nồi da nấu thịt, tương tàn lẫn nhau chỉ vì lạc Cội lạc
Nguồn nhưng nhờ vào lòng khoang dung độ lượng tha thứ dân tộc Việt Nam lại đoàn
kết cùng nhau đi trên Con Đường Việt Nam Độc Lập Tự Do hòa bình thân thiện.
Những ai lấy hận thù làm lẽ sống, thời chỉ chuốc lấy sự cô đơn bị mọi người xa lánh. Vì Họ đã đánh mất
truyền thống đạo đức tốt đẹp của Ông Cha Họ. Có thể nói cuộc sống con
người bắt đầu từ tình yêu thương được tồn tại trong gia đình, xã hội, Tổ Quốc. Trở thành truyền
thống tốt đẹp nhất của dân tộc Việt Nam. Hãy đi trên Con Đường Việt Nam, con
đường cứu Quốc đưa đất nước Việt Nam vươn lên sánh vai cùng bè bạn năm châu.
Trở thành đất nước mẫu mực thời đại mới.
* * *
Con Đường Việt Nam đến đây là hết
Chúc các Bạn gặt hái thành công đạt
nhiều kết quả như mong muốn.
Trần Minh Thắng.
COMMENTS