TẬP SAN VĂN HÓA

Văn Học Truyền Thống TẬP SAN VĂN HÓA 2014 VĂN HỌC TRUYỀN THỐNG 1 Ta nên biết Cội Nguồn dân tộc ...


Văn Học Truyền Thống


TẬP

SAN

VĂN

HÓA

2014



VĂN HỌC TRUYỀN THỐNG
1

Ta nên biết Cội Nguồn dân tộc
Là anh linh sức mạnh Việt Nam
Cây có gốc nở cành xanh ngọn
Nước có nguồn tràn ngập mênh mang
Ai ơi đừng bỏ Cha Ông
Công Thành danh tọa vinh quang rạng ngời.

Nói mà đi đôi với làm là điều tưởng như dễ, nhưng thật ra khó vô cùng. Sinh ra trên đất nước Việt Nam nhất là người có học thời ai cũng biết câu:
Dù ai đi ngược về xuôi
Nhớ ngày Giỗ Tổ  mùng mười tháng ba.

Đã là ngày Giỗ Tổ thời dù ở nơi đâu con cháu tưởng nhớ lại không được. Cần gì đến đền thờ mới là nhớ ngày Giỗ Tổ. Mà ngay tại nhà chúng ta chỉ cần bình bông nải quả cúng lạy Quốc Tổ là được rồi. Nhưng thật ra mấy ai làm được điều nầy? Nếu nhà nhà đều nhớ đến Quốc Tổ, thời làm gì dân tộc Việt Nam phải chịu cảnh nô lệ ngoại ban.

Có điều kiện thời chúng ta về đền thờ thắp cây hương cho Quốc Tổ, không có điều kiện thời thắp hương ở nhà cũng được vậy lòng thành thời nơi nào thờ Quốc Tổ chẳng được. Một dân tộc mà không mấy quan tâm đến Truyền Thống Nguồn Cội Ông Cha của chính mình thời làm sao tránh khỏi sự xâm lược của ngoại ban “Như câu Dân Ta phải học sử ta. Học tường Cội Rễ mới là Việt Nam” Nhưng thật ra mấy ai thông hiểu về Cội Nguồn Truyền Thống dân tộcViệt Nam. Lịch sử cứ mãi trôi qua dân tộc Việt Nam càng xa lần Cội Gốc. Chỉ chạy theo Văn Hóa ngoại lai. Bản sắc dân tộc mờ nhạc gần như mất hẳng. Chỉ biết nghĩ cho mình, lợi ích riêng cho mình, lao theo nhu cầu vật chất dẫn đến bất chấp thủ đoạn, lời nói một đường hành động một nẻo gây bất lợi cho người khác. Khiến cho người khác cảm thấy khó chịu. Lối sống như thế không đúng bản chất của con người Việt Nam. Bản chất con người Việt Nam là sống thật sống thiệt, lời nói thường đi đôi với việc làm. Truyền Thống Đạo Đức Ông Cha là như thế. Có lẽ người Việt Nam vì rời xa Cội Nguồn dần dần biến chất trở thành người sống ích kỉ. Đạo đức phẩm chất Truyền Thống người Việt Nam không còn nữa. Đạo đức Nhân Cách con người cũng như Đối Nhân Xử Thế gia đình, xã hội xuống cấp trầm trọng.

Nhưng xét về mọi góc độ những đức tánh xấu ấy là do rời xa Cội Nguồn truyền thống Ông Cha mà ra. Dẫn đến tham tàn bạo ác, tham nhũng của công, cửa quyền hại dân, hống hách không coi ai ra gì. Lạm dụng quyền chức sách nhiễu người vô tội, hạch sách vô cớ chuyện không nói có hảm hại người ngay, tham ô, móc ngoặc, thông đồng cùng nhau làm hại muôn dân làm hại nhà nước. Bản Chất Đạo Đức Ông Cha không còn thói hư tật xấu vì thế mà sanh sôi nẩy nở làm hại cuộc sống. Sự ích kỉ càng cao thời xã hội càng đi vào hồn loạn. Ai nấy chỉ vì cái lợi riêng cho vơ vét hết cho mình. Hiếu thắng háo danh xem thường người khác.Thời còn gì sự tốt đẹp truyền thống dân tộc Việt Nam nữa.

Có bao giờ Bạn suy nghĩ sự tai hại khi xa rời Cội Nguồn truyền thống chưa? Nếu có thời Bạn phải giật mình kinh hãi khi con người rời xa Nguồn Cội, rời bỏ Đạo Đức Ông Cha. Thời sự đen tối vận mệnh của đất nước không thể nào lường được. Những thảm cảnh nồi da nấu thịt sẽ xảy ra. Con đường nô lệ sẽ xảy đến. Bạn phải nghĩ rằng một dân tộc có nền Văn Hiến lâu đời, thời càng gìn giữ Cội Nguồn của mình là vô cùng quan trọng. Chắc hẳn không riêng gì tôi mà ai cũng nghĩ như vậy. Trước tiên là tự kiểm điểm bản thân, mình đã làm gì cho Cha Ông, cũng như đã làm gì cho truyền thống Cội Nguồn của chính mình. Ông Cha ta có câu:
Cây có Cội  nước có nguồn
Con chim có Tổ con người có Tông.

Hãy tự hỏi mình đã là con dân Đại Việt  thời làm gì cho Nguồn Cội mình chưa? Nếu nhận thức được rằng phát huy Truyền Thống Ông Cha bảo vệ chấn hưng Cội Nguồn là bổn phận của mỗi thế hệ con cháu Việt Nam, thời không nên đòi hỏi Nguồn Cội làm gì cho mình.

Một con người đã đánh mất lòng Trung Hiếu đối với Cha Ông, mà chỉ biết trung thành với bè phái. Nhất là trung thành với bè lũ ngoại ban. Thời không khác gì món đồ tự nó thái hóa biến chất, nếu không vứt đi thời còn dùng được gì nữa. Những con cháu Đại Việt tôn thờ xu thế ngoại ban, là tự mình cắt đứt mối liên hệ  giao cảm giữ bản thân và Ông Cha nên không còn sự linh thiên nữa. Tai họa vì thế cứ trút xuống không ai che chở phù hộ vì đã chối bỏ Cội Nguồn. Không ai ngu đến mức không nhận thức được cây mất gốc thời tất nhiên héo cành rũ ngọn. Nước không nguồn thời nước cạn nước khô. Vì thế rời bỏ Cội Nguồn Cha Ông thời tai họa khó mà tránh khỏi lạc vào ác đạo Quỷ ăn Ma nuốt không sai.

Tôi có một người Bạn: Người bạn ấy kể lại rằng ở thời Ngô Đình Diệm. Ông tôi là liệt sĩ phong danh hiệu Tổ Quốc Ghi Công. Đến thời Ông Thiệu Cha tôi là liệt sĩ cũng liệt vào Tổ Quốc Ghi Công. Anh tôi theo Việt Minh cũng có bằng liệt sĩ Tổ Quốc Ghi Công. Vậy ai thật sự ai là  người được Tổ Quốc Ghi Công?

Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói. Chẳng ai được Tổ Quốc Ghi công cả. Những người được Tổ Quốc Ghi Công là những người thật sự  chiến đấu vì Tổ Quốc quên mình hi sinh trong những trận chiến chống ngoại xâm. Sự chiến đấu hi sinh ấy không phải vì Đảng, không phải vì gia đình trị.  Mà vì dân tộc vì Tổ Quốc. Được sự công nhận của lịch sử dân tộc, không phải sự công nhận của một Đảng Phái, hay Gia Đình Trị. Thời được Tổ Quốc Ghi Công được lưu danh mãi mãi hết thế hệ nầy tới thế hệ khác. Ví dụ như Trần Hưng Đạo, Quang Trung Nguyển Huệ vân. v…

Còn Cha Ông của Bạn hi sinh cho sự đấu đá lẫn nhau cùng chung một Mẹ Quê Hương cùng chung anh em Đồng Bào tàn sát lẫn nhau nồi da nấu thịt. Tất cả đều là hư ảo. Lịch sử sẽ xóa sạch sự hi sinh khói mây rồi cũng trở về khói mây.

Bạn tôi nghe tôi giải thích như vậy.  Bạn ấy mới hiểu ra thở dài. Thảo nào Ông Cha tôi bị người ta quên hẳng không ai nhớ đến sự hi sinh. Đúng là công cốc công dã tràng. Bạn tôi chợt thấm thía lời sấm kinh nói Anh Hùng lạc đạo mắc vòng khốn nguy cái công hi sinh trở thành công cốc mà cứ mãi cặm cụi tôn thờ.  Ông Cha hi sinh thời Diệm, Thiệu không dám nhắc đến vì sợ bắt nhốt. Bỡi theo lẽ thường tình “thắng cho là Vua thua cho là giặc. Nhưng xem đi xét lại Giặc với Vua nào khác gì nhau” tất cả chỉ là khói mây, rồi cũng trở về khói mây.

Sự lạc Côi lạc Nguồn quả là tai hại. Giả - Chân, Đúng - Sai, khó mà phân biệt cho thấu đáo. Bấy giờ là xã hội hiện đại, cần phải tìm ra sự thật. Thật tội nghiệp cho những người lạc Cội lạc Nguồn cứ mãi chạy theo cái bóng ảo tưởng để rồi nhận lấy kết quả không được như mong muốn. Tuy nghe thật lạ tai nhưng đó là sự thật, sự thật trăm phần trăm.

Nếu ai cũng có nhận thức về Cội Nguồn thời dân tộc Việt Nam hạnh phúc biết mấy. Vừa bảo vệ được non sông Tổ Quốc, không còn cái cảnh chết chóc hi sinh vô lý, nội chiến xung đột không biết bao nhiêu người thiệt mạng vô tội chỉ có một số người hưởng lợi mà thôi.

Đã có nhiều người nói với tôi rằng :
Sống mà quên Nguồn Cội , thời người ta đã khưi trúng cái Mõ Ác ngay trên đầu của Họ. Chủ Nghĩa cá nhân độc tài độc trị sẽ tuôn ra xối xả, sẽ nhanh chóng tàn phá sự sống, nhà tù mọc ra như nấm. Không ai khác hơn là đồng chí, là bè bạn, là người vào nhà lao kêu trời khóc đất trong ấy. Nếu tôi được quyền, thời tôi thay thế Mõ Ác con người thành Mõ Thiện, vứt đi chủ nghĩa cá nhân độc tài độc trị, để cho dân tộc Việt Nam con cháu Tiên Rồng được sống thỏa mái hơn. Sống có Cội có Nguồn, sống tự do mưu cầu hạnh phúc. Ai cũng như ai công bằng bình đẳng văn minh.
*           *           *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG

2

Mặt trời lên sáng bừng nơi đất Việt
Xuân Cội Nguồn nở rộ cõi nước Nam
Nền Văn Hiến năm nghìn năm sống dậy
Giống Tiên Rồng hội tụ trổ vinh quang.

Trong suốt chặn đường cuộc đời, người ta cần không biết bao nhiêu thứ vật chất lẫn tinh thần, công danh sự nghiệp. Tôn thờ Thần Linh, tôn thờ đảng phái, nhưng mấy ai Tôn Thờ Ông Cha Cội Nguồn, Tôn Thờ Truyền Thống dân tộc. Không mấy ai tự hỏi Nguồn Cội dân tộc của mình là gì? Một dân tộc đã trải qua năm nghìn năm Văn Hiến. Nếu Bạn thật sự còn nhìn nhận mình là con cháu Tiên Rồng. Thời Bạn cùng Tôi hãy nắm lấy bàn tay nhau, cùng đi trên con đường truyền thống Cha Ông tôn thờ Nguồn Cội.

Có câu chuyện rằng :
Thời xưa cũng như thời nay, có một dân tộc luôn bị đô hộ ngoại xâm. Vì dân tộc đó rất giàu tài nguyên rừng vàng biển bạc non sông tổ quốc nhỏ bé. So với ngoại xâm nhỏ hơn gấp mười lần. Sự đô hộ ấy kéo dài hàng nghìn năm dẫn đến lạc hậu đói nghèo khốn khổ. Cho đến một hôm bổng người Mẹ Quê hiện ra bảo rằng các con của ta. Sở dĩ các con bị ngoại xâm đô hộ xâm lược là vì các con đánh mất Cội Nguồn. Làm lu mờ Truyền Thống anh linh dân tộc. Nên sức mạnh của các con không phát huy được. Là do sự đoàn kết các con đã bị tan rã từ lâu. Cũng bỡi do mất Nguồn mất Cội mà ra. Các thế lực Ác Quỷ ngoại xâm mới có cơ hội đô hộ xâm lược đất nước các con. Thật bất hạnh cho các con, các con đã đánh mất những gì thiêng liêng nhất. Sức mạnh Cội Nguồn Ông Cha là sức mạnh vô biên, tuy các con không thấy sức mạnh Ông Cha. Nhưng sức mạnh vô hình Cội Nguồn Ông Cha đủ sức chuyển xây tình thế làm cho quân thù xâm lược khiếp sợ. Sức mạnh Cội Nguồn Cha Ông, sức mạnh Hồn Thiên dân tộc, sức mạnh Khí thiên sông núi. Sẽ phù trì hộ lực cho các con đánh bại quân thù xâm lược. Nhưng sức mạnh linh thiên đó không đến được với các con, là vì các con không tưởng nghĩ gì đến Cội Nguồn, lại hửng hờ trước Truyền Thống anh linh Ông Cha.

Để các con dễ hiểu:
Một khi các con trở về với Cội với Nguồn khơi dậy truyền thống anh linh dân tộc. Thời các con đã tập hợp được sức mạnh vô hình cả hửu hình. Có nghĩa là tổng hợp cả sức mạnh Cha Ông, Khí Thiên sông núi, Hồn Thiên dân tộc. Sức mạnh đoàn kết dân tộc triệu người như một. Thời không có một thế lực nào mà các con không đánh thắng. Dù cho đó là thế lực mạnh hơn các con gấp mười lần. To lớn hơn đất nước các con gấp mười lần. Một dân tộc đã biết làm sống cái Gốc Anh Linh Cội Nguồn của mình, thời dân tộc đó đương nhiên sẽ trở nên hùng mạnh, nở cành xanh ngọn tươi tốt, sai hoa kết quả sum sê. Tiến tới dân giàu nước mạnh cũng chỉ là chuyện bình thường. Một dân tộc có nền Văn Hiến lâu đời, thời sự Anh Linh càng cao. Nền Văn Hiến Truyền Thống chính là gươm thiên trấn Quốc chém tan bè lũ quân xâm lược. Các con hãy phát huy và xử dụng nền Văn Hiến Anh Linh tối cao một cách có hiệu quả, thời các con sẽ đứng vững trên đôi chân Việt Nam của chính mình. Vùng vẫy khắp năm châu bốn bể. Con đường nô lệ sẽ chấm dứt, thay vào đó là Con Đường Việt Nam đầy vinh quang. Hãy vững niềm tin nơi Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Cha Ông. Không có cái gì là thất bại mãi, nếu biết bổ sung những khuyết điểm của nó. Nói xong Người Mẹ Quê Hương biến mất.

Bạn nghĩ sao? theo lời dạy của Người Mẹ Quê Hương Thắng - Bại, Mạnh - Yếu, không từ đâu đến, mà từ nhận thức giác ngộ cả dân tộc đó. Biến sức mạnh từ loài rắn chuyển hóa thành sức mạnh loài Rồng. Một con chuột có phép thời mười con voi cũng sẽ đánh ngã gục.

Có thể nói một dân tộc còn đặc nặng về chủ nghĩa cá nhân độc tài độc trị, thời dân tộc đó đã mang nhiều chứng bệnh trầm trọng. Nhất là khối u tham nhũng, xuống cấp đạo đức, chia bè rẽ phái, thôn tính lẫn nhau không cách gì chữa khỏi nổi, chỉ chờ ngày tẩm liệm đêm chôn. Cũng như cúi đầu trước nô lệ. Dân tộc nào không muốn mình được tự do, không muốn đất nước mình trở nên dân giàu nước mạnh. Nhưng muốn làm được như thế. Thời dân tộc đó phải biết cũng cố cái gốc Cội Nguồn dân tộc phát huy Truyền Thống dân tộc đỉnh cao, trả cái giá biết hi sinh hạnh phúc cá nhân, hi sinh bè phái đảng phái thật sự vì dân vì nước, vì Ông Cha vì Truyền Thống dân tộc. Thời dân tộc Việt Nam chuyển mình theo kịp các cường quốc năm châu. Hãy đi theo con đường Quốc Tổ, Con Đường Việt Nam, trên đất nước Việt Nam. Xây dựng lên một nhà nước Pháp Quyền, nhà nước thật sự của dân vì dân. Nhà nước được xây dựng trên nền tản Quyền con người “ Nhân Quyền” những quyền Tạo Hóa đã ban cho, những quyền bất khả xâm phạm. Nhà nước Nhân Quyền bao giờ cũng lấy dân làm Gốc “ Dân Chủ ” Nhà nước Công Bằng Bình Đẳng ai cũng như ai, sống trong mái nhà chung Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp. Nền Quốc Đạo Dân Tộc.

Trong tình đồng loại nghĩa Đồng Bào. Hãy thương yêu nhau bằng tất cả tấm lòng, thấm nhuần đạo lý phi ân bất cầu báo. Luôn tha thứ cho những lỗi lầm cùng nhau vượt qua gian khó.
Giả định :  Phía trước Bạn là con đường chông gai vì nó đã tồn tại hàng nghìn năm cội gốc nó đã ăn sâu vào linh hồn con người là một trở ngại lớn trên con đường tiến về phía trước của bạn. Nếu Bạn là người chỉ biết sống cho riêng mình thời Bạn không thể nào vượt qua nổi. Mà bạn phải nhìn thẳng về phía trước chỉ biết có Cha Ông, non sông Tổ Quốc cũng như dân tộc mình đang sống trong cảnh chông gai khốn khổ cùng cực của sự khổ bạn cần phải tiến lên để dọn sạch chông gai. Tay bạn có chảy máu, thân bạn có đầy thương tích. Bạn cũng cho đó là niềm vui, vì bạn đã làm một việc hửu ích đêm lại hạnh phúc cho đời.

Tài sản quý báu nhất của Bạn, chính là sống vì nhân loại, sống cho non sông Tổ Quốc  không sống vì mình. Nhân loại vui là mình vui, nhân loại hạnh phúc là mình hạnh phúc. Tấm lòng vàng của Bạn đã đem sự giàu có hạnh phúc cho đời.

Sự chân thành của bạn lo cho dân lo cho nước. Bạn không bao giờ cô đơn vì xung quanh bạn là những người yêu Bạn vô cùng.

Trên đời nầy không ai là người xấu, nếu bạn biết cảm hóa dìu dắt Họ. Hãy khéo léo cư xử đối với những người căm ghét mình. Nhờ những người ấy Bạn mới trở thành vĩ nhân dương quang đạo đức của Bạn tỏa sáng như mặt trời.

Tình yêu Cội Nguồn, tình yêu non sông Tổ Quốc, tình yên Nhân Loại, là thứ tình yêu thiêng liêng cao cả không thể dùng lời nói ngôn từ diễn tả cho hết được vẻ thâm sâu và sự kỳ diệu của nó.

Bạn đã dùng ý chí gôm nhặt những viên đá trôi theo dòng nước, xây lên một kỳ quan tinh thần trang nghiêm lộng lẫy. Bạn đã dùng những mãnh đời trôi dạt ghép thành chiếc thuyền to lớn chở cả dân tộc đi đến bến bờ hạnh phúc.  Nếu một ngày nào đó Bạn có ra đi theo gót Cha Ông thời chiếc thuyền to lớn kia vẫn tiếp tục hành trình đưa những Đồng Bào thân yêu của Bạn sang bên kia bờ giác trở về cõi thiên đàng cực lạc.  Bạn là người hạnh phúc nhất vì Bạn được nhân loại yêu nếm.  Bạn là Người đi theo chân Quốc Tổ. Trên con đường thân thiện đầy hoa thơm quả ngọt Con đường mà Quốc Tổ đã đi. Tôi tin rằng mọi người sẽ đi theo con đường của bạn. Con đường Việt Nam mùa xuân đẹp nhất trần gian
*           *          *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HỌC TRUYỀN THỐNG

3

Tình yêu Ngồn Cội, tình yêu vô tận
Việt Nam trổi dậy, chuyển mình tỏa sáng
Dân tộc Rồng Tiên kiên cường bất khuất
Dạt dào tươi thắm, tỏa ánh vườn xuân
Chúa Xuân ơi hỡi Chúa Xuân
Muôn hoa đua nở tưng bừng nước non

Bạn đã từng nghe Ông Cha ta thường nói :
Lá rụng về Cội, nước chảy về Nguồn chưa ?  đây cũng là một định luật tất yếu thường xảy ra.

Dân tộc Việt Nam trở về với Nguồn Cội Việt Nam. Rồi đi trên Con Đường Việt Nam  là định luật tất yếu của sự vận hóa tự nhiên vũ trụ.

Từ khi sinh ra trên đất Mẹ Quê Hương dân tộc Việt Nam được sự che chở của Ông Cha, Hồn Thiên dân tộc, Khí Thiên sông núi.  Nhưng vì quên mất Cội Nguồn nên mới có cảnh nồi da nấu thịt, anh em tương tàn chém giết lẫn nhau.  Biến đất Mẹ Quê Hương khói lửa mịt mù  những trận mưa bôm, bão đạn hãi hùng. Càng chiến tranh tương tàn, càng rời xa Truyền Thống. Cuốn theo chiều gió Văn Hóa độc hại cuồng phong thế giới lưu lạc khắp năm châu bồn bể, có những người đã đi hết quãng đường đời không trở về đất Mẹ được nữa.

Những người ở lại, những người ra đi không phải là không yêu Quê Hương Đất Mẹ của mình, trái lại yêu thương Quê Hương Đất Mẹ vô cùng. Nhưng vì lạc Cội lạc Nguồn trở thành đối lập nhau. Xem nhau như là kẻ thù. Lạc Cội lạc Nguồn tất cả là do lạc Cội lạc Nguồn dẫn đến chiến tranh. Nhất là cảnh chiến tranh nồi da nấu thịt, Đồng Bào anh em tương tàn lẫn nhau, kẻ thắng là Vua người thua là Giặc . Giặc với Vua cũng chỉ là anh em. Chung nhau một đất nước, chung nhau một Cội Nguồn.

Nhìn những cuộc chiến tương tàn mà không khỏi chạnh lòng suy nghĩ.  Không biết bao nhiêu sanh mạng đã vùi chôn nơi lòng đất. Không gì mĩa mai hơn là người Việt tàn sát chém giết người Việt. Vinh quang ư chỉ có tâm thần mới nghĩ như thế. Còn những người còn chút lương tâm không đánh mất Cội Nguồn, tôn thờ Truyền Thống Ông Cha,  thời cho cảnh nồi da nấu thịt là tội lỗi không có ai là vinh quang. Hay nhục nhã gì cả.  Mà chỉ là cuộc hề đấu đá lẫn nhau khói mây rồi cũng trở về khói mây.

Hãy trở về Nguồn Cội, thương yêu nhau và tha thứ cho nhau.  Hãy đi trên Con Đường Văn Hóa Cội NguồnViệt Nam tìm lại những gì đã mất. Tìm lại tình đồng loại nghĩa Đồng Bào, tìm lại sự yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Người trong một nước phải thương nhau cùng, tuy nhiều dân tộc anh em nhưng tất cả đều chung Nguồn Cội. Cuộc sống từ nghìn đời nay mỗi lần dân tộc quên đi Nguồn Cội rời xa Truyền Thống  là mỗi lần tai họa ập xuống non sông Tổ Quốc những thảm cảnh đau lòng chém giết lẫn nhau xảy ra khắp nơi, dưới sự xúi dục của các thế lực ngoại ban. Lấy Việt Nam làm nơi thử vũ khí cũng như vơ vét tài nguyên Quốc Gia của Việt Nam. Làm cho Việt Nam suy kiệt về tài nguyên cũng như suy kiệt về tài nguyên nhân tài đất Việt.

Mỗi một đất nước mỗi Tổ Quốc đều có phần sức mạnh anh linh dân tộc. Sức mạnh đoàn kết dân tộc một sự kết hợp giữa vô hình và hửu hình tinh thần và vật chất.  Sự vô hình tinh thần là truyền thống anh linh Ông Cha, hồn thiên dân tộc, khí thiên sông núi. Sự hữu hình là Đồng Bào,Tổ Quốc đất nước quê hương. Những cái mà chúng ta thấy cảm nhận được. Còn cái không thấy ta cứ nghĩ là không có đó là một quan niệm sai lần.

Ví dụ :  như không khí, như điện lực, mắt thường làm sao nhìn thấy được,  muốn cảm nhận được có không khí thời nhìn qua những con bão phá tan tất cả, cũng như muốn thấy điện thời nhìn qua những tia sấm sét kinh hoàng. Dân tộc Việt Nam muốn cảm nhận thấy được Cội Nguồn Ông Cha, Hồn Thiên dân tộc, Khí Thiên sông núi thời phải một lòng thành kính niềm tin tuyệt đối. Đối với Ông Cha, đối với Hồn Thiên dân tộc, Khí Thiên sông núi, thời sự linh ứng xảy ra khắp nơi. Cứu dân tộc Việt Nam thoát qua kiếp nạn, cũng như trên phát triển dân giàu nước mạnh hưng thịnh Tổ Quốc.

Hãy thể hiện lòng Trung - Hiếu biết ơn đối với Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Ông Cha, cũng như đối với Hồn Thiên dân tộc , dâng lên tấm lòng thành cũng như bình bông nải quả hết lòng thành kính cung phụng thời những linh ứng sẽ hiện ra. Như điện hiện ra sấm sét, như không khí hiện ra bão lốc phù trì dân tộc Việt phát triển thuận lợi cũng như đánh tan quân xâm lược. Một dân tộc mất gốc mất Cội mất Nguồn thời sự linh ứng không còn.  Vì thế dân tộc Việt Nam phải nhất tăm trở về với Cội Nguồn thờ phụng Cha Ông, thờ phụng hồn thiên dân tộc.  Để linh hồn dân tộc tương thông với Hồn Thiên dân tộc, tương thông với Cội Nguồn Cha Ông. Nhờ sự tương thông nầy mà dân tộc Việt Nam tinh thần bổng trở nên mạnh mẻ Tài Đức hồi sinh đánh tan mộng xâm lược quân thù.

Hãy đi trên Con Đường Việt Nam con  đường mà Quốc Tổ đã đi xây dựng lên Bách Việt Văn Lang, xây dựng lên nhà nước Văn Lang. Thời chúng ta mới cảm nhận sự uy linh Cội Nguồn của Cha Ông,  làm cho dân tộc Việt Nam chúng ta trở nên hào hùng đoàn kết phá tan bao trở ngại cản đường tiến lên đổi mới của dân tộc Việt Nam.

Chối bỏ Cội Nguồn Ông Cha thời chúng ta mất đi sự anh linh tối cao từ Truyền Thống Ông Cha, cũng như sự anh linh từ Hồn Thiên dân tộc, cũng như Khí Thiên sông núi. Thời sự Anh Linh không còn, nên không thể nào phù trì cho chúng ta được. Thời coi như chúng ta đã mất tất cả.  Như cây mất gốc, như sông mất ngồn Một dân tộc mất đi sức mạnh Ông Cha, mất đi sức  mạnh Hồn Thiên dân tộc. Khí Thiên sông núi không chuyển theo mình  thời còn làm được gì nữa. Một  Dân tộc mất đi sự thiêng liêng như vậy thời chỉ còn một điều duy nhất là cuối đầu nô lệ trước ngoại ban mà thôi.

Ngay từ bây giờ cần phải gấp rút xây dựng lại Truyền Thống, tôn thờ Cha Ông, nhất là Tôn Thờ Quốc Tổ. Loại bỏ chủ nghĩa cá nhân , nhất là sự sai lần về độc tài độc trị. Xây dựng một xã hội Công Bằng, Bình Đẳng, Nhân Quyền Dân Chủ văn minh, để cho xã hội ngày càng tốt đẹp hơn , không còn cảnh người đàn áp cai trị con người. Mà chỉ sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp Công Bằng Bình Đẳng văn minh.

Ông Cha ta đã từng dạy không gieo nhân tốt khó mà gặt quả lành.  Không bỏ cái lỗi thời thay vào đó cái hợp thời, thời những khó khăn nhất định, tìm ẩn tai họa lớn lao một khi nó bộc phát xảy xa thời không tránh khỏi những thiệt hại là vô cùng to lớn cả hai mặt tinh thần lẫn vật chất.

Nếu tất cả ai cũng vì Nguồn Cội vì Tổ Quốc vì dân tộc mình, thời những thiệt hại nhỏ nhoi có gì là đáng kể. Tôi thiết nghĩ dân tộc Việt Nam  như những chiếc lá lìa cành Truyền Thống Văn Hóa  đã từ lâu. Một phần trôi theo dòng đời. Một phần trôi theo xu thế văn Hóa thế giới rày đây mai đó nương tựa hết chỗ nầy đến chỗ khác. Bơ vơ như bầy gà con lạc Mẹ. Cũng đã đến lúc những chiếc lá rời xa Truyền Thống Anh Linh trở về Cội Nguồn trở về  đất Mẹ. Để được đổi đời tái sanh làm chiếc lá non trẻ tươi tốt trên Truyền Thống Ông Cha. Góp phần vào mùa xuân non sông Tổ Quốc.

Bỏ chế độ độc tài độc trị, là con đường đi đúng thay vào đó là thể chế Nhân Quyền Dân Chủ, như con người thay áo, có gì là ghê gớm mà không làm được. Nhất là chiếc áo lỗi thời đã bốc mùi tử khí hôi thúi.  Sự thay đổi có sự chọn lựa bao giờ cũng có lợi cho dân tộc mình. Hãy sống sao cho khỏi thẹn với lương tâm, thẹn với muôn dân, thẹn với Cha Ông, để khi chết đi lòng ta thấy thanh thảng nhẹ nhàng trở về nơi lòng đất Mẹ , linh hồn trở về với Cha Ông. Hội nhập Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc. siêu sanh về Trời sống trong ngôi nhà chung Vũ Trụ.
*           *           *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG

4

Thà một phút nhớ về Nguồn Cội
Hơn trăm năm lặng hụp bê tha
Chết nào hết khi người có tội
Thời Hồn Linh địa ngục phải sa

Trong cuộc sống, sống thực tế bao giờ cũng hay hơn là sống giả dối, đỉnh cao của sống thực tế là lòng dũng cảm nhận ra những cái sai của mình, để rồi sửa chửa những  lỗi sai đó trau dồi nhân cách , nân cao ý thức nhận thức nhất là nhận thức về Truyền Thống Ông Cha Cội Nguồn dân tộc đã bị phai mờ hàng nghìn năm nay. Dẫn đến nô lệ ngoại ban vô cùng khốn khổ, khi đã nhận thức về Cội Nguồn cũng như Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Đổi mới tư duy sống Trung Trực không tự dối mình, thời con người chúng ta lúc nào cũng thấy an vui nhẹ nhàng, mọi người kính mến cuộc đời càng ý nghĩa. Sống hạnh phúc.

Căn bệnh sống ảo tưởng mưu cầu bất chính, rời xa Nguồn Cội quên đi Truyền Thống anh linh dân tộc sống giả dối, gây hại cho xã hội, cho bản thân, gia đình và con cái. Sống rời xa Cội Nguồn không biết ơn đối với tiền nhân Cha Ông sống vô cảm đối với Đồng Bào tình đồng loại anh em. Cuộc sống chỉ biết cho mình luôn làm hại đến người khác. Sống như thế thời vô nghĩa biết bao. Tự mình đưa linh hồn mình xuống Địa Ngục khốn khổ. Vì ác lai trở thành ác báo nhân nào quả nấy. Thiên luật Ý Trời chuyển xây mảy lông cũng không lọt.

Cuộc sống càng văn minh hiện đại, đòi hỏi con người phải nhận thức về nhân cách đạo đức cũng như đối nhân xử thế. Nhất là nhận thức về Cội Nguồn, nhân thức về Truyền Thống Anh Linh Ông Cha.  Luôn nhớ câu uống nước nhớ nguồn, ăn quả nhớ người trồng cây. Con người khác hơn loài vật là sống biết Cội biết Nguồn và lòng thành kính biết ơn đối với Cha Ông đó là đạo lý con người hơn hẳn muôn loài vật. Sống có Văn Hóa đạo đức, lối sống Văn Minh của con người.

Làm sáng tỏ Cội Nguồn, sáng tỏ Truyền Thống Ông Cha là nghĩa vụ là bổn phận của những thế hệ con cháu. Những thế hệ con cháu quên Cội quên Nguồn thời thế hệ con cháu đó không sao tránh khỏi đại họa. Nhất là cảnh nồi da nấy thịt anh em Đồng Bào tàn sát lẫn nhau, chiến tranh loạn lạc binh đao máu lửa khốn khổ vô cùng.

Nghị luận về cái lợi cái hại xã hội cũng như cái lợi cái hại non sông Tổ Quốc. Không cái hại nào hơn là bỏ Cội bỏ Nguồn quên đi Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Không cái lợi nào hơn là tôn thờ Cội Nguồn, tôn thờ Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Nói về Cội Nguồn Truyền Thống anh linh dân tộc một khi đã được khơi dậy phát triển đúng mức,  thời không có một tổ chức hay đảng phái nào sánh bằng. Vì Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Không những linh thiên, mà còn là truyền thống đạo đức tối cao tinh hoa nhân loại, làm cho con người hiển thánh tỏa sáng vinh quang. Trường tồn vĩnh cữu hết nghìn năm nầy sang nghìn năm khác, giá trị đích thực của Văn Hóa Cội Nguồn là vô tận. Không có một đảng phái nào có thể sánh kịp. Chúng ta hãy nhìn thẳng vào vấn đề và hãy thức tỉnh  đi, đường mắc phải căn bệnh đốn bỏ Gốc bảo thủ ôm chặc lấy ngọn như thế. Thử hỏi có giá trị nào bằng Nguồn Cội Ông Cha Truyền Thống Anh Linh tinh hoa dân tộc. Có tính đức nào hơn là Nhân - Nghĩa - Trung - Hiếu đối với Cha Ông. Có phẩm hạnh nhân cách cao quý nào hơn  là sống vì nhân loại, sống vì Đồng Bào anh em, sống vì Cha Ông, sống vì non sông Tổ Quốc. Người có tư cách phẩm hạnh đạo đức không bao giờ đánh mất Cội Nguồn của mình, đánh mất truyền thống của dân tộc mình.

Để tránh sự sai lầm bỏ Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Cha Ông chạy theo bè phái, đảng phái.  Bỏ vàng chọn đồng, bỏ bạc chọn nhôm, Chẳng khác gì anh hùng Đạo rơi vào vòng tranh đấu khốn nguy. Khó mà trở về Thiên Đàng Cực Lạc. Bỏ Cội Nguồn truyền thống anh linh mà chạy theo các bè phái, đảng phái, đấu đá lẫn nhau, tiêu diệt lẫn nhau. Gieo nhân chẳng lành nên luôn gặt quả không tốt. Chạy theo các đảng phái đặc quyền lợi của đảng lên trên Truyền Thống Anh Linh dân tộc, trên cả Tổ Quốc, cũng như trên cả Cội Nguồn Anh Linh Cha Ông. Thời phải nói sự sai lầm vô cùng tai hại nói sao cho phải ?
Có một hôm tôi hỏi Bạn tôi rằng :
Anh vào bộ đội để làm gì ?
Bạn tôi trả lời đi theo Đảng bảo vệ Đảng. Tôi lấy làm kinh ngạc hỏi vậy Tổ Quốc đất nước Quê Hương bạn ai bảo vệ ?
Bạn tôi trả lời Đảng bảo vệ. Tôi lại hỏi. Thế ra dân tộc của bạn hơn 90 triệu dân không biết bảo vệ đất nước của họ sao ? Bạn tôi nghe tôi hỏi thế làm thinh không trả lời. Tôi lại nói nếu quả hơn 90 triệu dân bỏ mặt đất nước Tổ Quốc họ. Thời nhất định đất nước Tổ Quốc Bạn bị ngoại xâm thôn tính. Cái đảng mà Bạn đi theo bảo vệ đó cũng không còn vì đất nước Bạn đã mất.

Một buổi sáng nọ tôi nhìn những người khách du lịch họ say sưa với vẻ đẹp non sông Tổ Quốc, tôi tới gần tò mò hỏi Ông Bạn nhìn gì mà xuất thần vậy. Người khách du lịch ấy trả lời. Đất nước Bạn đẹp quá, tôi yêu đất nước Bạn. Tôi nghe xong thở dài nói, ước gì Bạn là người Việt Nam tôi để tôi mãi mãi được nghe lời bạn nói. Người khách du lịch nhìn tôi đầy vẻ kinh ngạc. Người dân nước Bạn không biết Tổ Quốc đất nước Bạn rất đẹp sao ? Tôi lại thở dài nói nếu dân tộc tôi biết Tổ Quốc Quê Hương mình đẹp như vậy sao Họ lại làm thinh để phó mặt cho bè phái đảng phái. Để cho những người  bán đứng Tổ Quốc như vậy.

Khi ấy tôi chợt nhìn thấy người chiến binh bộ đội tôi chỉ tay nói người ấy không nghĩ như ông bạn du lịch đâu. Họ chỉ bảo vệ cái Đảng của họ theo thôi. Yêu đảng chính là yêu Tổ Quốc vậy. Người khách du lịch nhìn người chiến binh thở dài nói có lẽ cái Đảng của anh chiến binh kia có tài biến trái thành phải làm mê mệch anh ta. Cũng như hơn 90 triệu dân của đất nước xinh đẹp nầy Họ chỉ biết sống cho mình không để ý gì đến quê hương Tổ Quốc nên mới hờ hững đối với non sông Tổ Quốc họ như vậy. Người khách du lịch nói đất nước Tôi tuy không đẹp bằng đất nước Bạn, nhưng ai nấy cũng tin yêu Tổ Quốc của mình Tổ Quốc là trên hết. Không một Đảng phái nào trên Tổ Quốc Quê Hương được. Người khách du lịch nhìn tôi nở một nụ cười thân thiện nói tạm biệt bạn nhé, Ông khách du lịch vừa đi vừa liếc nhìn anh bộ đội nói, non sông Tổ Quốc nầy nguy mất.

Các Bạn nghĩ sao ? về lời nói của người khách du lịch. Chúng ta là người Việt Nam lại là con cháu Tiên Rồng hãy sống đúng bản chất của người Việt Nam, bản chất tốt đẹp từ Cội Nguồn truyền thống Ông Cha ung đúc truyền sang thế hệ nầy qua thế hệ khác. Tinh thần yêu nước thương dân, yêu Cội Nguồn yêu Truyền Thống Anh Linh dân tộc từ nghìn xưa tới nay lúc nào cũng vậy không có gì thay đổi.
  
Hãy sống thực tế, không chạy theo những phát họa ảo tưởng hứa hẹn về tương lai. Vì chạy theo những ảo tưởng không thực khiến cho dân tộc chúng ta rơi vào hiểm họa, thậm chí ngay trong cuộc sống của chính mình.  Dày công tô vẽ ảo tưởng là tự đưa dân tộc mình đến cảnh nội chiến, dẫn đến nô lệ nguy cơ trùng trùng trước mắt bị ngoại xâm thôn tính là đều không tránh khỏi.

Hãy nhìn ra đâu là sự thật, đừng mắt sai lầm như người chiến binh kia, những người phạm phải sai đường lạc lối. Chỉ biết Đảng mà quên đi Cội Nguồn, bỏ rơi Tổ Quốc anh hùng lạc Đạo khó mà gặt hái được hạnh phúc trọn vẹn. đôi khi còn mang tai họa nữa là khác. Hãy nhớ rằng cây mất gốc thời héo cành rũ ngọn bỏ Ông Cha rời xa Truyền Thống anh linh Hồn Thiên dân tộc. Thời không sao tránh khỏi kiếp họa. Không những cho bản thân mà con làm hại đến con cháu.

Nghĩ đến Cội Nguồn, nghĩ đến Truyền Thống Ông cha, tràn đầy tình yêu thương dân tộc, nhân cách cao đẹp, mục đích cao cả, chí hướng quảng đại anh minh. Sống có Nghĩa có Nhân cóTrung có Hiếu đối với Cha Ông, đối với non sông Tổ Quốc. Thời không những sống giàu sang hạnh phúc, mà con cháu cũng rạng rỡ công danh. Những người sống theo ảo tưởng, sống rời bỏ Cội Nguồn, xem thường Truyền Thống Anh Linh dân tộc, sẽ trở thành những con người sống kiếp đời thừa , sống vô nghĩa không ích lợi gì cho non sông Tổ Quốc Cội Nguồn dân tộc, mục đích sống quá tầm thường tinh thần trí huệ nghèo nàn không được nhân loại nhắc đến.

Hỡi những con người sai đường lạc hướng , Hãy trở về với Cội Nguồn tắm trong dòng sông Truyền Thống anh linh dân tộc, Để rồi khám phá những bí ẩn sự kỳ diệu trong cuộc sống . trước mắt chính là Con Đường năm nghìn năm Văn Hiến trên đất nước Việt Nam, con đường mùa xuân đầy hoa thơm và quả ngọt. Những ai biết yêu thương tôn kính Cội Nguồn Ông Cha, thời nhất định sẽ gặt hái bao điều tốt đẹp.  Không những đời Bạn và cả con cháu Bạn. Niềm vui lớn của con người là sống không thẹn với lương tâm, không thẹn với Cha Ông, không thẹn với Đồng Bào dân tộc, không thẹn với non sông Tổ Quốc. Sống không hồi tiếc về sau, được nhân loại nhắc nhở yêu mến. Thời coi như chúng ta đã gầy dựng lên sự nghiệp nhân cách con người để đời, những phẩm chất cao quý.  Ông Cha ta thường dạy :
Dầu rằng để của bằng non
Không bằng để đức cho con ở đời
Còn Cội còn Nguồn thời còn tất cả
Mất Cội mất Nguồn  sụp đổ họa giăng.
*           *           *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HỌC TRUYỀN THỐNG

5

Nầy bạn nhé đừng quên đi Nguồn Cội
Thời mùa xuân nở rộ chẳng còn xa
Một mùa xuân trên đất nước quê ta
Đầy quả ngọt, đầy hương hoa sắc thắm
Một mùa xuân tự do đầy no ấm
Mãi tự hào trong cuộc sống thăng hoa.

Trở về Cội Nguồn phấn đấu hành động theo lời dạy của Cha Ông. Gieo nhân tốt để rồi gặt quả lành, theo Thiên Luật gieo nhân nào thời hưởng quả nấy. Chúng ta đem lời hay lẽ phải những hạt giống Văn Hóa đạo đức của Cha Ông truyền lại cho đời, thời công lao ấy không gì sánh kịp phước đức vô cùng vô tận. Con cái cháu chắt đời đời hiển vinh.  Truyền bá đạo đức Ông Cha gieo vào tâm hồn nhân loại. Ví như người nông dân gieo hạt giống xuống ruộng. Trước hết người nông dân phải gặp bao trở ngại khó khăn ban đầu vì cỏ đã lan mọc đầy mặt đất, nếu đem gieo những hạt giống xuống thời kết quả chẳng được là bao, đôi khi còn mất trắng.

Vì thế người nông dân phải ra sức dọn sạch cỏ, và phả bằng thuở ruộng, sau đó mới đem gieo hạt giống xuống đất.  Biết rằng gieo giống nào thời gặt quả nấy. Gieo lúa gặt lúa, trồng cà hái cà, trông ngô hái ngô. Nhưng sự gieo trồng đó phải có khoa học, cũng như kĩ thuật thật bài bản thời kết quả thu hoạch mới cao. Vì thế cái công gieo trồng truyền giáo càng khó nhọc thời kết quả của sự gặt hái mới cao.

Những người còn lương tâm nặng về non nước thời hãy trở về Cội Nguồn chọn lấy những hạt giống trong Văn Hóa Cội Nguồn truyền thống anh linh Ông Cha truyền lại cho đời, chúng ta nhìn người nông dân gieo lúa thời chúng ta cũng hình dung được việc chúng ta làm. Sau một thời gian nổ lực vượt qua bao nổi khó khăn gian khổ gai gốc của bao thế lực chống phá, nhưng chí đã quyết lòng đã bền thời không ngại gì gian nan nguy hiểm sau một thời gian ra công khó nhọc thời sẽ gặt hái những kết quả thành công nhất định Ông Cha ta thường dạy chịu gian khó thời việc gì cũng thành việc gì cũng nên. Nhưng sự chịu khó phải đi đôi với tầm nhìn xa, không phải chịu khó bảo thủ những cái lỗi thời, thời sự thành công chẳng được bao nhiêu đôi lúc hại nhiều hơn lợi.

Có một hôm một trên đồng ruộng, người nông dân nói với anh nông dân: Sao anh cứ mãi gieo trồng giống lúa lỗi thời thóa hóa năng suất quá thấp nhiều khi mất trắng. Công sức thời đổ ra nhiều nhưng kết quả thời thu hoạch chẳng được bao nhiêu. Anh không nhìn thấy sao khắp nơi người ta đã vứt bỏ những giống đã thóa hóa đi anh còn tiếc gì nữa,  mà không đi tìm giống mới cho năng suất cao. Anh nông dân trả lời tôi biết tìm ở đâu ra hạt giống tốt ?
Người nông dân nói:
Xa thời tận chân trời, nhưng biết thời gần ngay trước mắt . Anh nông dân ngơ ngác không hiểu gì cả liền hỏi lại Bác nói gì Cháu không hiểu ? Người nông dân nói còn tìm đâu nữa trong kho tàng Cội Nguồn Ông Cha anh khối gì hạt giống tốt cho năng suất cao. Mắc gì cứ ôm giữ bo bo những hạt giống ngoại nhập thóa hóa xơ cứng lắm sâu mọt gặm nhấm đục khoắc.

Anh nông dân nghe xong hình như đã thức tỉnh vội cảm ơn người nông dân vừa đi vừa lẩm bẩm của Ông của Cha không đem ra dùng tôn thờ mà ăn no mặt ấm, ôi khờ chi là khờ lâu nay cứu mãi ăn nhờ tôn thờ đồ bỏ của láng giềng hàng xốm cái đói cái nghèo cứ mãi đeo bám. Trong nhà Ông Cha có giống tốt không đem ra dùng để mà no mà ấm. Dùng chi hạt giống đồ rác rưởi vứt bỏ của thế giới văn minh tiến bộ ngu ơi là ngu.

Nhờ thay đổi hạt giống tốt anh nông dân làm đâu trúng đó năm nào cũng cho năng suất cao dần trở nên giàu có. Có một hôm anh nông dân nghĩ :
Đã là người Việt Nam thời ai ai cũng đều có quyền thừa kế thừa hưởng những gì Ông Cha để lại. Văn Hóa Cội Nguồn khác gì những hạt lúa tốt sao không đem gieo ra để mà tận hưởng thành quả văn minh sang giàu. Văn Hóa Cội Nguồn đạo đức Ông Cha là những hạt kim cương lấp lánh thế mà ta lại quên mất ngu ơi là ngu. Anh nông nhìn ra thế giới những nước xa gần thấy nước nào cũng văn minh cường thịnh dân giàu nước mạnh thời không khỏi thở dài. Từ đó anh nông dân quyết làm cho đất nước phát triển đi lên. Anh chọn những hạt giống tốt trong kho tàng Văn Hóa Cội Nguồn Ông Cha, anh ra sức nghiền ngẫm suy nghĩ nghiên cứu cho đến khi thấu đạt truyết lý siêu tột của Ông Cha, rồi đêm ra gieo trồng truyền bá cho dân chúng, giúp đất nước đổi đời tiến lên dân giàu nước mạnh. Như các nước bạn xa gần. Anh nông dân cũng nhận thức được rằng.

Nếu không cố gắng, quyết tâm cầu học cũng như gieo trồng hạt giống Văn Hóa Ông Cha thời khó mà vượt qua bao khó khăn chướng ngại, khó mà có kết quả mĩ mãn như mong đợi.

Muốn cho dân tộc Việt Nam khởi sắc đi lên, thời chúng ta phải trải qua rất nhiều sự cay đắng, trong quá trình phục hưng Văn Hóa. Dân tộc Việt Nam đã đi đến bến bờ vực thẳm vì đã lạc lối Ông Cha.

Ở vào giai đoạn lịch sử khó khăn như thế, nếu chúng ta nản chí không chịu nổi sự cay đắng trù dập của những kẻ điên rồ phản bội Ông Cha, thời những thành quả ngọt ngào trong tương lại không bao giờ có được.

Những yếu tố quyết định cho sự thành công là dũng cảm nhanh chóng khơi dậy Văn Hóa Cội Nguồn tôn thờ Ông Cha.

Không có lý tưởng vĩ đại nào được soi sáng bằng ngọn đèn, mà phải soi sáng bằng ánh sáng nhật, nguyệt. Bè phái , đảng phái chỉ là ánh sáng ngọn đèn, không phải là ánh sáng thái dương. Mà ánh sáng Thái Dương chính là Văn Hóa Cội nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Nghị lực sống chân chính. Chính là lối sống vì dân vì nước vì Cội Nguồn vì Truyền Thống Cha Ông. Dám vứt bỏ đi những gì không có lợi cho Tổ Quốc, không có lợi cho sự phát triển đất nước. Như người làm nông muốn thay đổi vận mệnh đói nghèo thời phải loại bỏ những gì tốn công tốn sức nhưng không mấy đem lại kết quả. Hiện nay không biết bao nhiêu người vì muốn cho dân tộc Việt Nam vươn lên sanh vai cùng với cường quốc năm châu mà phải trả cái giá những năn tháng ở tù. Nếu không có những bản linh phi thường trí huệ vượt bậc tấm lòng yêu nước thương dân sâu nặng thời làm sao vượt qua sự gian khổ ấy nổi, quả tim Việt Nam chính là quả tim Văn Hóa Cội Nguồn hãy chung nhau bảo vệ gìn giữ.  Con cháu Tiên Rồng không được sợ hãi trước thất bại. Mà thất bại là mẹ đẻ của sự thành công. Ngay từ khi Quốc Tổ đã khai sinh ra nước Văn Lang thời đã rèn luyện cho dân tộc Văn Lang biết yêu cái Thiện loại bỏ cái ác. Yêu sự gian khổ loại bỏ sự lười biến. Diệt trừ Quỉ Tánh, Ma Tánh, Ác Tánh trong mỗi con người trở thành thánh thiện. Dân tộc Văn Lang là dân tộc Văn Minh Thánh Thiện kéo dài sự độc lập 2701 năm. Đây là tấm gương lịch sử soi sáng cho mỗi thời đại thế hệ kế tiếp. Để cho mỗi con cháu Rồng Tiên tự hoàn Thiện mình hơn nữa đối mặt với bao khó khăn nhất là quân thù xâm lược.

Có một hôm tôi đến nhà người Bạn, thấy người bạn sùng kính người trên bức hình không phải là người Việt thế mà thờ trên đầu Tổ Tiên Ông bà. Tôi liền hỏi người ấy là ai thế ? Bạn tôi trả lời người ấy là vĩ nhân. Tôi lại hỏi người ấy sinh ra Tổ Tiên Ông Bà của bạn à . Bạn tôi trả lời không phải.  Tôi nghe xong lấy làm kinh ngạc nói người ấy không phải là Tổ Tiên của Bạn sao bạn lại để Ông Ta ngồi trên đầu trên cổ Tổ Tiên của Bạn.

Bạn tôi nghe tôi nói thế liền có vẻ không bằng lòng, trả lời có vẻ bực dọc phải để người ấy ngồi trên đầu trên cổ Tổ Tiên Ông Cha của mình mới thể hiện sự tôn kính lòng trung thành chứ. Tôi nghe xong không lấy gì làm kinh ngạc nữa nói rằng nay tôi đã hiểu vì sao gia đình của Bạn luôn gặp nhiều tai họa con cái phản nghịch Cha, vợ phản nghịch Chồng. Tổ Tiên Ông Bà Bạn để Bạn còn sống trên đời là may lắm rồi, nói gì đến hưởng phước đức.  Tôi nói xong thời cáo từ ngay.

Sau đó không bao lâu Bạn tôi qua đời tôi đến thắp cây hương . Con của Bạn tôi nói khi Cha cháu sắp chết thời mới biết Tổ Tiên Ông Cha đáng quý làm sao. Nhớ đến lời nói của Bác. Cha cháu thấm thía cái câu lá rụng về Cội nước rơi về Nguồn. Không biết Cha Cháu đã vứt bỏ người ấy đi từ lúc nào nữa.

Tôi nghe người con của Bạn tôi nói thế, tôi nhìn người Bạn với tấm lòng triều mến Bạn quả đúng là con Rồng cháu Tiên. Và chỉ có con Rồng cháu Tiên mới vứt bỏ những thứ không liên quan gì đến truyền thống Ông Cha của mình. Tôi nghĩ Bạn tôi đã có lối sống đẹp lối sống người việt tôn thờ Văn Hóa Ông Cha người Việt. Sống có lý tưởng sống theo chính nghĩa cao đẹp. Sống có Nhân có Nghĩa có Trung có Hiếu sống có Cội có Nguồn sống vươn lên khẳng định giá trị của cuốc Sống.
Thương thay nhân loại lạc đường
Để rồi phại chịu trăm nghìn đắng cay
Thương đời lạc Cội Ông Cha
Phải đành nô lệ phải sa khốn cùng
Thương rằng thương kẻ lầm đường
Ghét cay ghét đắng độc tài hại dân
Nhớ là nhớ đức Cha Ông
Nhớ người vì nước vì dân buổi nầy
Xem qua kinh sử dạy bày
Mới hay bỏ Cội bỏ Nguồn khốn nguy.
*         *         *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG

6

Sống cho đời, đền ơn đất nước
Phận cháu con, thề quyết thủy chung
Tinh thần hai chữ kiên trung
Nghìn thu tỏ rạng cháu con Lạc Hồng

Sống trên đời biết Thiện biết Ác là một điều khó, huống chi là sống theo chính nghĩa hiểu rõ Truyền Thống Anh Linh Ông Cha lại là một đường dài vô cùng gian nan học hỏi nghiên cứu. Sống trên  đời không ai là không mắc phải lỗi lầm dù ít hay nhiều mà thôi. Nhưng chúng ta có dũng cảm loại bỏ những tội lỗi sai lầm để hoàn thiện được mình trở về với Cội Nguồn theo bước Cha Ông thừa kế di chí Cha Ông.  Biết hổ thẹn lột bỏ cái sai của mình không phải ai cũng làm nổi. Nếu không phải là sự quyết tâm. Sự dũng cảm nhất của con người là nhận thấy cái sai của chính mình ăn năng sám hối loại bỏ lỗi lầm đó. Thành tâm cải hối hướng thiện. Cũng chẳng thiếu gì người dũng cảm đối mặt với quân thù. Nhưng lại không dám đối mặt với cái sai của chính mình.  Vì vậy dũng sĩ bậc nhất không ai khác hơn chính là người tự nhận thấy cái sai của mình, sửa chửa lỗi lầm chính mình trở Thánh Thiện. Những người làm được điều nầy phải nói là hi hửu. Vì người ấy đã có tòa án lương tâm, tự xử lấy mình không phải ai cũng làm được biết làm cho mình trở nên Thánh Thiện.

Người muốn chiến thắng bản thân phải có một ý chí vững vàng, kiên định lập trường như núi vượt qua sự cám dỗ của quyền lợi nhất là thứ quyền lực độc tài độc trị, thể chế của sự xin cho, thể chế đi ngược lại Truyền Thống Văn Hóa Cội Nguồn Cha Ông, đánh mất đi sự tự do Công Bằng Bình Đẳng, tự do mưu cầu hạnh phúc. Khổ dân hại nước. Hạnh phúc chân chính bao giờ cũng phát nguồn từ gian lao lo cho dân, lo cho nước, tôn vinh Truyền Thống Cội Nguồn dân tộc. Sống vì chính nghĩa không đánh mất Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Cha Ông. Sống vì nhân loại Đồng Bào anh em. Đặc quyền lợi Tổ Quốc trên quyền lợi của đảng. Chúng ta sẽ không bao giờ cô đơn là vì chúng ta tôn thờ Tổ Quốc lòng tinh yêu dân tộc tha thiết cũng như trí tuệ tuyệt vời Đạo Đức sáng ngời, nghị lực phi thường đêm ánh sáng Nhân Quyền Dân Chủ Tự Do đến cho mọi người.

Sống theo chính nghĩa sống vì Cha Ông vì Tổ Quốc Đồng Bào là sự sống luôn đêm đến cho ta nhiều bất ngờ. Nhất là bất ngờ sự thành đạt của chúng ta, sự thành đạt quá lớn, được lòng tin yêu của muôn dân. Vì đem lại cho Quê Hương Tổ Quốc khỡi sắc đổi màu thay da đổi thịt ai cũng sống được tự do, sống công bằng bình đẳng sống an vui sống mưu cầu hạnh phúc, những khác vọng về Nhân Quyền Tự Do Dân Chủ đã hiện thực đi vào cuộc sống con người.

Tổ Quốc Quê Hương, Cội Nguồn Dân Tộc, là tiêu biểu cho con đường chính nghĩa Con Đường Việt Nam, trên đất nước Việt Nam. Dù đi khắp năm châu bốn bể để mưu sinh sự sống.  Nhưng đất nước Tổ Quốc vẫn là nơi để cho chúng ta hội tụ. Và thắp nén hương dâng lên Quốc Tổ tỏ lòng tri ân thành kính biết ơn công lao trời biển của người.

Đi trên Con Đường Việt Nam chính nghĩa, là đem sức mình giải phóng cho chính mình, xóa bỏ chủ nghĩa độc tài độc trị để cho Tổ Quốc Đất Nước khỡi sắc đổi mới đi lên theo kịp những nước bạn văn minh.  Sống trong thời đại Nhân Quyền Dân Chủ, Tự Do. Ai ai cũng được tự do mưu cầu hạnh phúc tận hưởng thái bình vinh quang thời đại mới.

Chứng kiến các dân tộc anh em chuyển đổi nhanh chóng dân giàu nước mạnh xã hội Công Bằng Bình Đẳng Dân Chủ văn minh. Xóa bỏ chủ nghĩa độc tài độc trị , xây dựng chủ nghĩa đa nguyên Nhân Quyền Dân Chủ  là một hướng đi đúng một sự sáng suốt tuyệt vời bật nhất của sự đổi mới.

Còn Việt Nam chúng ta thời sao tiến hóa đi lên theo kịp các nước bạn, hay là dậm chân tại chỗ. Hãy dũng cảm đổi mới.  Sự đổi mới nầy mãi mãi tươi sáng trong lịch sử dân tộc Việt Nam.

Có một hôm tôi đi dạo phố cùng với người Bạn tôi, tôi nhìn thấy một số người đập phá nhà, trong khi ngôi nhà ấy vẫn còn ở ngon chán tôi lấy làm tiếc lắm. Tôi hỏi người Bạn đi bên cạnh ông chủ nhà kia dư tiền chắc nhà còn tốt như thế kia đập phá không uổng sao ?
Bạn tôi nói cái anh nầy anh không nhìn thấy gì cả:
Tôi nhìn bạn tự hỏi không hiểu là bạn tôi đang nói cái gì.  Người bạn nhìn tôi rồi giải thích anh không thấy sao xung quanh hàng xốm nhà nào cũng tần cao sang trọng nhà nào nhà nấy đều đổi mới đi lên trông thật là mát mắt. Nếu không đập phá gỡ bỏ ngôi nhà  cũ lỗi thời kia xây lại ngôi nhà mới theo kịp hàng xốm, hoặc hơn hàng xốm. Đó mới là cách sống phong cách đại gia không chịu thua ai. Đó cũng là cách sống vinh dự trong cách sống. Có đâu như nước Việt Chúng ta cứ mãi nhìn các nước Bạn phát triển dân giàu nước mạnh. Trong khi đất nước chúng ta cứ mãi cúi đầu trước ngoại ban. Bảo thủ mãi ngôi nhà độc tài độc trị  xã hội mục nát đầy sâu mọt xuống cấp đạo đức ghê tởm nầy, không chóng thì chầy sụp đổ đè chết bây giờ. Tôi nghe Bạn tôi nói như thế chợt tỉnh ngộ một điều thực tế sống phải biết đổi mới vương lên bằng không là tự đào thải chôn mình. Tôi khen Bạn nói phải quá. Những nước Bạn láng giềng xa gần nước Việt Nam ta nước nào cũng giàu sang, ba bốn chục năm nữa biết theo kịp chưa, tôi thở dài chán ngán cho cái tánh bảo thủ chỉ biết sống cho mình còn đất nước Tổ Quốc dân chúng thời bỏ mặc. Làm quan thầy như thế không xứng đáng chút nào.

Ngày nay cuộc sống con người đã xích lại gần nhau nhờ vào công nghệ thông tin, không như trước đây vài thập niên bưng bít sự xấu bốp méo sự thật, thời kỳ cái ác sẽ bị tận diệt, đúng sai phơi bày trước công luận. Nhất là đi sai đường lạc hướng đi ngược lại văn minh tiến bộ nhân loại. Tôn thờ đảng phái bỏ rơi Truyền Thống dân tộc, đưa đất nước Việt Nam vào con đường lệ thuộc ngoại ban nhất là lệ thuộc Bành Trướng Bắc Kinh Trung Quốc nguy cơ mất nước là điều không tránh khỏi, đau thương thay cho dân tộc Việt Nam.

Để thoát khỏi sự nguy hại gần kề của Tổ Quốc. Mỗi chúng ta đều phải hiểu giá trị Truyền Thống Cha Ông cũng như Văn Hóa Cội Nguồn tự hào dân tộc, Thấm nhuần những trang sử xưa, trang sử tự hào Ông Cha chúng ta những thế hệ đã qua.  Chúng ta nân niu trân trọng  gìn giữ  thừa kế và phát huy.  Sống và làm việc theo gương Ông Cha. Hãy tự hỏi lại lương tâm của chính mình, trách nhiệm bổn phận đối với Cha Ông của chính mình, bổn phận trách nhiệm đối với dân tộc mình Ông Cha không thờ, thờ người xa lạ “ đúng hay là sai”. Non sông Tổ Quốc thời để cho Giặc xâm chiếm, lại bo bo bảo thủ cũng cố đảng phái,  Tổ Quốc mất đảng phái có bình yên được đâu ? trở thành tội đồ của dân tộc.

Có một hôm tôi vô tình nghe thấy bên nhà hàng xốm người Mẹ nói con, con cho Mẹ một ít thôi Mẹ thèm quá. Người con nạt những thứ nầy đem cúng Thần Linh Mẹ ăn sao được, người Mẹ nói Mẹ đâu có ăn hết Mẹ chỉ ăn một ít thôi, người con nói không được là không được. Người Mẹ thở dài nói con thường khoe khoang với mọi người là lo cho Mẹ hết mực mà. Người con nghe xong tỉnh queo nói.

Con lo cho Mẹ ngày hai bửa cơm không đói chết là được rồi còn đòi hỏi gì nữa. Tôi nghe đến đây thời bỏ đi vì bẩn lổ tai tôi quá. Tôi không  hiểu cái ông nhà hàng xốm kia có nghe câu :
Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kinh Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là Đạo Con.

Có lẽ ông bên hàng xốm hiểu rõ những câu truyền tụng trên nhưng ông đặt Mẹ ông vào vị trí không bằng Thần Linh, chỉ có Thần Linh mới cho Ông sự sống, còn Mẹ Ông cho Ông những gì Ông quên  hết kể cả mang nặng đẻ đau nuôi con suốt cả cuộc đời.

Đúng là Phật Mẹ, Thánh Cha trong nhà, còn thua Quỉ Ma ngoài đường. Khác nào Truyền Thống Ông Cha không tôn thờ, tôn thờ người xa lạ, tôn thờ Quỉ Ma xâm lăng làm khốn khổ dân tộc, chính tích còn rõ hơn mấy nghìn năm.

Giá trị hạnh phúc không phải là sự cầu cạnh bên ngoài, mà chỉ nương theo bên ngoài để xây dựng hạnh phúc từ bên trong biết gìn giữ và trân trọng nân niu những gì mình đã có. Nổ lực phát huy những giá trị về lòng nhân ái.  Nhân cách đạo đức con người cũng như đạo đức làm người luôn biết ơn những gì mà Cha Ông để lại. Công ơn ấy không gì đền đáp được.

Hạnh phúc chân chính, chính là tình yêu thương tình đồng loại nghĩa Đồng Bào. Yêu thương con cháu, kính trọng Tổ Tiên, Ông Bà, Cha Mẹ. Tô thờ Truyền Thống Anh Linh Cội Nguồn dân tộc, cũng như tình yêu thương vợ và chồng luôn dành cho nhau. Đây chính là hạnh phúc trọn vẹn thỏa mãn về vật chất lẫn tinh thần.

Những người chỉ vì chủ nghĩa cá nhân độc tài độc trị rời xa Cội Nguồn, xem thường Truyền Thống anh linh dân tộc. Trù dập Nhân Quyền cũng như dùng bạo lực đàn áp muôn dân, thời không sao tránh khỏi cái giá phải trả bị mọi người khinh bỉ, lịch sử luôn phê phán tội lỗi của mình, vinh quang đâu chẳng thấy mà chỉ thấy sự nhục nhã để đời “ đúng như người xưa đã nói kẻ thù lớn nhất chính là mình tự làm hại lấy mình”. Những ai theo chí đức Cha Ông xây dựng môi trường sống lành mạnh, xóa bỏ hận thù  sống trong môi trường tràn ngập tình yêu thương thời người ấy hạnh phúc nhất thế gian.
*           *           *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HỌC TRUYỀN THỐNG

7

Dân tộc hiểm nguy vì mất gốc
Khó mong đoàn kết, sói, cáo, xơi
Nồi da nấu thịt chia bè phái
Ngoại xâm thôn tính khổ ôi ôi

Không có một Đảng Phái nào đoàn kết được dân tộc. mà chỉ dấy động phong trào đoàn kết. Nhưng khi mục tiêu đã đạt, mục đích đã thành liền đi vào tan rã. Nên khó xây dựng lên một xã hội phồn thịnh độc lập lâu dài.
Muốn đoàn kết khối đại dân tộc đi vào bền vững lâu dài hàng trăm hàng nghìn năm. Thời chỉ có một con đường duy nhất là trở về với Cội với Nguồn, trở về với Truyền Thống dân tộc “ có nghĩa tôn thờ Cội Nguồn tôn thờ truyền thống dân tộc” trở thành Nền Quốc Đạo Dân Tộc. Một Đạo tối cao duy nhất đoàn kết dân tộc.

Làm nổi bật tinh thần Đạo Đức Ông Cha, tình đồng loại nghĩa Đồng Bào tương thân tương ái. Nhờ nền Quốc Đạo dân chúng tắm trong dòng sông Văn Hóa Cội Nguồn làm nẩy sanh những đức tính cao cả, mối quan hệ tình cảm giữa người với người càng thêm đậm đà. Nhiễu điều phụ lấy giá gươn, người một nước phải thương nhau cùng.
Hay là:  Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn.
Hay là:  một Cội Nguồn, đồng bào ruột thịt chớ cùng hại hau. Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Ai ơi nhớ lấy điều nầy, Việt Nam một Cội con Rồng cháu Tiên. Lạc Hồng nói giống linh thiên Âu Cơ một Mẹ tạo lên giống nòi.

Muốn cho dân giàu nước mạnh thời Văn Hóa Cội Nguồn truyền thống Ông Cha là kim chỉ nam cho sự đoàn kết keo sơn triệu người như một, mới đủ sức bảo vệ sự sống còn của dân tộc đánh tan mộng xâm lược quần thù.  Điều đó đã chứng minh qua nhiều thế hệ Cha Ông, qua mỗi thời kỳ biến động của lịch sử một khi đất nước lâm nguy, thời hình ảnh Quốc Tổ sống dậy  Ông Cha ta triệu người như một đánh bại quân thù xâm lược. Một dân tộc sống có Cội có Nguồn sống theo truyền thống Ông cha , là tự khẳng định mình trở thành một đất nước hùng mạnh, không khiếp sợ quân thù. Một dân tộc chịu khó học hỏi luôn cải cách đổi mới. Biết nhớ ơn và sống trả ơn cho đời theo chí đức Ông Cha thời dân tộc đó nhất định vững vàng trong cuộc sống. Không sợ đói nghèo tiến tới dân giàu nước mạnh.

Được sinh ra trên đất nước Việt Nam, thừa kế những giá trị về Quê Hương non sông Tổ Quốc cũng như Văn Hóa Đạo Đức Ông Cha, sự diễm phúc ấy. Thời phải sống thật xứng đáng , phải có trách nhiệm, phải biết cống hiến. Đã là con người thời khác với con vật. phải biết ơn, phải có trách nhiệm, phải biết cống hiến.Lo cho dân tộc mình, lo cho Tổ Quốc mình.

Dân tộc Việt Nam là dân tộc Rồng Tiên lại càng phải biết ơn, đối với Ông Cha, phải có trách nhiệm đối với non sông Tổ Quốc mình, dân tộc mình.  Phải cống hiến thật nhiều cho đời làm cho ai ai cũng được hạnh phúc. Nếu ai cũng hiểu được rằng, sống vì người cũng chính là sống vì mình. Thời xã hội tốt đẹp biết bao, sống đẹp biết bao, tình tương thân tương ái cao đẹp biết nhường nào !

Một dân tộc không sợ ngoại xâm, là dân tộc đó không rời xa Cội Nguồn, tôn thờ truyền thống lại có trách nhiệm cao đối với dân tộc mình. Một dân tộc không sợ đói nghèo, là dân tộc đó luôn phấn đấu trong học tập, lao động, tìm toài, phát minh. Đã từ lâu dân tộc ta xuống cấp đạo đức trầm trọng, xô đẩy dòng đời đi vào đen tối, thậm chí gây ra nội loạn chiến tranh. Để cho các thế lực ngoại xâm có cơ hội xâm lược cai trị dân tộc ta.

Mỗi người chúng ta không thể để cuộc sống trôi qua vô ích, chúng ta đều tự hỏi làm sao cho dân tộc mình sống có Nhân Quyền sống có Tự Do, sống mưu cầu hạnh phúc, để cuộc sống có ý nghĩa hơn. Một dân tộc nào cũng có sự mơ ước, nhất là nhìn thấy các nước Bạn xung quanh xa gần nước mình dân chúng sống trong môi sống Tự  Do, nhất là Tự Do mưu cầu hạnh phúc, về mặt nào đất nước Họ cũng hơn mình, giàu có uy tín, hùng mạnh. Dân tộc Rồng Tiên Việt Nam không phải là một dân tộc không có ý chí vươn lên làm giàu chính đáng . Một dân tộc không bao giờ ngại khó khăn. Thế mà vẫn nghèo vẫn khổ không theo kịp các nước bạn. Xem đi xét lại cho cùng dù cho dân tộc Mạnh như Rồng đẹp như Tiên. Như bị cột trói vô số đạo luật, lại nhồi nhét những Văn Hóa độc hại thời loài Rồng cũngphải chịu kém hơn được loài Rắn, loài Phụng cũng phải nhường chỗ cho loài Gà.

Chúng ta được phép có quyền mơ ước, có quyền hi vọng cho tương lai đất nước chúng ta. Và chúng ta có quyền loại bỏ những gì có hại cho dân tộc, đêm lại cuộc sống mới. Tạo Hóa đã ban con người những quyền không thể xâm phạm. Quyền Tự Do mưu cầu hạnh phúc, thế mà chúng ta cứ sống mãi trong thể chế xin cho. Cũng như bị trói buộc nhiều đạo luật vô lý. Cứ mãi cầu xin sự bố thí, sống như vậy còn gì ý nghĩa của cuộc sống. Một cuộc sống không có ý nghĩa cuộc sống. Sống trong khuôn khổ đúng hơn là sống trong nhà tù lớn.

Chúng ta đã đánh mất cuộc sống tốt đẹp Tự Do Công Bằng Bình Đẳng, Tự Do Mưu Cầu hạnh phúc.  Đáng lý ra dân tộc chúng ta đã hưởng cuộc sống tốt đẹp đó từ lâu. Thế mà cuộc sống cứ mãi bị gò ép trong thể chế độc tài độc trị, tệ nạn xã hội càng ngày càng gia tăng, sự bất ổn kinh tế, bất ổn chính trị càng ngày càng trầm trọng. Cuộc sống trở nên nhàm chán chỉ quanh quẩn trong sự xin cho đấu đá lẫn nhau.

Chúng ta hãy tự cỡi trói cho mình và bước sang trang sử mới về Quyền con người Nhân Quyền Dân Chủ, Tự Do, Công Bằng Bình Đẳng văn minh, tìm thấy niềm vui thú vị của cuộc đời. Ai cũng có quyền cống hiến đóng góp tài năng cho xã hội để tìm thấy ý nghĩa cuộc sống niềm vui cho bản thân. Ngay bây giờ chúng ta phải nổ lực tháo gỡ những khó khăn chung của dân tộc mà sự rào cản chính là chủ nghĩa cá nhân độc tài độc trị.  Chủ Nghĩa cá nhân độc tài độc trị luôn đi ngược  lại Truyền Thống đạo Đức Ông cha nhà tù mọc ra như nấm tàn sát hảm hại lẫn nhau, thế giới lên án cùng khắp.  Tốt đẹp gì cái thể chế độc tài độc trị ấy. Truyền Thống đạo đức Ông Cha không tốt đẹp hơn sao ?  Những nhân cách, phẩm hạnh đạo đức cao như thương người như thể thương thân, giàu lòng nhân ái. Lá lành đùm lá rách, ý đã thấm sâu vào con Lạc cháu Hồng. Chủ nghĩa cá nhân độc tài độc trị vùi lấp Truyền Thống đạo đức Ông Cha. Ai ai cũng trở thành nạn nhân của sự khủng bố trù dập sống trong quằn quại đau khổ sống mất Tự Do, mất cả Quyền con người.

Đã là con Lạc cháu Hồng thời phải sống cho ra sống, chứ không phải sống cúi đầu, sống lặng lẽ như giọt sương mới thấy đó rồi biến mất. Mà là sống có trách nhiệm sống có ích cho xã hội. Nhất là có trách nhiệm đối với truyền thống anh linh dân tộc. Sống nghị lực sống phi thường là thứ tài sản quý báu nhất của một con người. Sống bỏ Cội bỏ Nguồn mạnh ai nấy chạy theo chủ nghĩa cá nhân rơi vào ác đạo xu thế bè phái chiến tranh chém giết diễn ra triền miên, hận thù chồng chất, tàn bạo ngày càng thêm lớn thời trái đất nầy chỉ là nơi Địa Ngục trần gian, tuy con người nhưng lòng đã biến thành yêu tinh quỷ dữ. Hãy sống như Ông Cha đã từng sống, sống trong tình yêu thương đồng loại nghĩa Đồng Bào, sống có trách nhiệm với bản thân và phụng sự Tổ Quốc đất nước.
Bỏ Nguồn bỏ Cội xa Truyền Thống
Luống công chèo chống khổ nhọc thân
Thói đời ở bạc như mây khói
Giàu mà ác đức cũng như không
*           *           *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG

8

Truyền Thống Cha Ông đẹp biết bao
Núi Nhân, Biển Đức, Nghĩa tuôn trào
Vạn kiếp anh linh ngời tỏa sáng
Mặt trời Chính Nghĩa sáng hơn sao

Để sống cuộc sống ngày một tốt đẹp, cuộc sống có ý nghĩa ngay từ buổi đầu tiên trở về với Cội Nguồn theo đạo đức truyền thống Ông Cha. Nếu không nổ lực học tập cũng như tấm lòng chân thành, thời khó mà thừa kế những gì Ông Cha để lại. Vì kho báu truyền thống Ông Cha chính là kho báu Văn Hóa Chính Nghĩa kim cương. Những hạt Văn Hóa Chính Nghĩa kim cương tỏa sáng rực rỡ đối với người có tâm và đầy lòng Trung Hiếu đối với Ông Cha.

Những kẻ quên Cội bỏ Nguồn thời không thể nào nhìn thấy những hạt kim cương Văn Hóa vô giá nầy.  Những người đầy lòng Trung Hiếu đối với truyền thống đối với Cha Ông thời nơi tâm hồn của Họ có sức mạnh Ông Cha, cũng như trí huệ của Cha Ông, trở thành những danh nhân nổi tiếng khắp thế giới mà ai cũng nhắc đến. Có bao giờ Bạn tự hỏi vì sao ta phải tôn thờ truyền thống anh linh Cha Ông ?

Nếu dân tộc Rồng Tiên chúng ta không đánh mất Văn Hóa Cội Nguồn truyền thống dân tộc, thời dân tộc Rồng Tiên chúng ta không bao giờ bị giặc Phương Bắc đô hộ xăm lăng được. Mỗi lần bị giặc phương Bắc đô hộ là mỗi lần dân tộc ta khốn khổ vô cùng sống trong sự kìm kẹp dưới ác bạo tàn của chúng. Dân tộc Rồng Tiên không có sự thất bại trước quân thù xâm lược, mà là vì chúng ta đánh mất Văn Hóa Cội Nguồn truyền thống anh linh Cha Ông.  Dân tộc Việt Nam vốn giàu lòng yêu nước, giàu lòng tình thương, giàu lòng nhân đạo, nhưng vì đánh mất Cội Nguồn xa rời truyền thống anh linh dân tộc, phần lớn trở thành vô cảm, sống dửng dưng chia rẽ cộng đồng xã hội, sống trong ganh ghét và hận thù. Dẫn đến đói nghèo lạc hậu, ngoại xâm mới có cơ hội xâm lược.

Nói đến trí khôn là nói đến sự nhận thức hiểu biết cao. Bỏ Cội Nguồn khôn ư ?  xem nhẹ truyền thống anh linh dân tộc khôn ư ? cúi đầu nô lệ ngoại ban khôn ư ? Đàn áp dân tộc mình khôn ư ?  Lý trí con người ở đâu mà có cái khôn lạ đời như vậy.

Lịch sử Cội Nguồn dân tộc Việt Nam hình thành là một sự kì diệu của Tạo Hóa, kể từ khi Quốc Tổ Vua Hùng dựng nước Văn Lang, mở ra trang sử mới có một không hai trong thời kỳ ấy. Khi các thuộc địa các đất nước trên khắp toàn cầu còn quá lạc hậu về tinh thần lẫn vật chất, sống từng bộc lạc, ngay những nước văn minh nhất thời đó cũng chỉ là Phong Kiến Thần Giáo thờ Phù thủy. Các nước kém văn minh thời thờ Thần Thú, Thần Cầm, như Trâu, Bò, Dê, Ngựa, Heo, Rắn, thậm chí cả Chồn, Cáo. Cây, Đá vân. v..  Còn những nước văn minh hơn thời thờ Thần Núi, Thần Sông, Thần Biển. Thần Gió, Thần Lửa vân. v.. Chỉ có thời đại Kinh Dương Vương là Văn Minh Nhất thờ Thần Mặt trời một dân tộc văn minh nhất thời đó. Đến thời Quốc Tổ thời dân tộc Giao Chỉ chuyển thành dân tộc Văn Lang. Từ Thờ Thần Mặt Trời thời Kinh Dương Vương chuyển sang Tôn Thờ Tổ Tiên Tạo Hóa hiện thân Cha Trời Mẹ Trời, Lạc Long Quân và Âu Cơ.

Quốc Tổ thuyết giáo Văn Hóa Cội Nguồn chính là kể rõ Nguồn Cội Nhân Loại Con Người. Năm màu da anh em gồm thâu 100 lãnh Chúa bộ lạc. Khai sinh ra nước Văn Lang, 100 lãnh Chúa bộ Lạc trở thành Bách Việt Văn Lang. Quốc Tổ Khai sinh ra nhà nước Văn Lang không theo xu thế trào lưu các nước tiến bộ Phong Kiến Thần Giáo độc tài độc trị.  Mà khai sinh ra một đất nước Văn Lang Văn Minh tột cùng nhà nước Văn Lang cũng khác biệt nhà nước văn minh khắp thế giới thời đó nhà nước không có sự độc tài độc trị. Nhà nước Pháp Quyền, nhà nước lấy Quyền Con Người làm nền tản “Nhân Quyền ” lấy dân làm Gốc “ Dân Chủ” nhà nước Văn Lang là nhà nước Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp trên hết, Nhà vua chỉ là tôi Trung tối cao của Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp. Nắm vững cán cân Công Lý xã hội. Nhà nước của sự Công Bằng Bình Đẳng, Ai cũng như ai. Mỗi một con người ra đời Tạo Hóa đã ban cho Họ những quyền bất khả xâm phạm quyền công bằng, quyền bình đẳng, quyền tự do quyền mưu cầu hạnh phúc. Nhà nước Văn Lang là nhà nước thực thi Công Lý, bảo vệ Quyền Con Người, Nhân Quyền, nhà nước lấy Dân làm Gốc, Dân Chủ. Nhà nước của sự trải mãi không già vì Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp chân chính không có sự gìa cỗi, chỉ có thất truyền, vì thời đó không có giấy mực lưu chép kinh luân, chữ viết còn quá thô sơ, chỉ truyền qua khẩu tự ngôn từ , dẫn đến tan sao thất bổn, thế mà nhà nước Văn Lang vẫn tồn tại lâu dài niên đại Hùng Vương kéo dài độc lập 2701 năm.

Những ai trở về Cội Nguồn thời không khỏi tự hào về truyền thống Ông Cha,  những bài học về con người, bài học về xã hội, bài học về dựng nước. Cũng như nhân cách sống đạo đức vì người thật sâu sắc. Con cháu Tiên Rồng chúng ta ít nhất cũng phải làm sáng những đức tánh Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín. Bảy đức tánh nầy vô cùng quan trọng, nếu đánh mất hoặc lu mờ đi thời không những làm lụn bại bản thân mà còn làm hại cho xã hội cho Tổ Quốc.

Nói đến một dân tộc sống còn là nói đến dân tộc đó truyền thống Ông Cha còn tồn tại hay không. Nếu xem nhẹ hoặc quên đi thời coi như dân tộc đó đi lần đến diệt vong. Vì thế Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc là nền tảng nân đở ngôi nhà chung Tổ Quốc xã hội. Mất đi nền tảng, nền móng Văn Hóa Cội Nguồn thời ngôi nhà chung Tổ Quốc Đất Nước không còn vững chắc được nữa.

Nền Tảng, nền móng của tòa lâu đài sụp đổ thời tòa lâu đài cũng sụp đổ theo. Nền Tảng nền móng là bộ phận vững chắ. để các bộ phận khác xây dựng trên đó được tồn tại và phát triển. Một dân tộc mà có Văn Hóa Cội Nguồn rộng lớn, Truyền Thống cấu kết đồ sộ.Thời dân tộc đó, đất nước đó vững vàng phát triển đi lên, văn minh hùng mạnh.  Một dân tộc  mất đi Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống dân tộc thời Quốc Gia đó coi như diệt vong. Chúng Ta có thể hiểu rằng Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống dân tộc là rường cột của một dân tộc. giềng mối đoàn kết tất cả dân tộc anh em. Sự tồn vong của một Quốc Gia là sự tồn vong Truyền Thống dân tộc. còn Truyền Thống dân tộc thời mối quan hệ mật thiết giữa người với người đoàn kết lẫn nhau như một bó đủa khổng lồ không có thế lực nào bẻ gãy nổi. Tình đồng loại nghĩa Đồng Bào thắm đượm biết bao. Trái Tim đại dân tộc chính là Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Cha Ông. Trái Tim chết thời dân tộc đó cũng không còn.

Là con cháu Tiên Rồng hôm nay cho đến bao thế hệ mai sau phải nhận thức sự tồn tại của dân tộc mình. Mãi mãi thừa kế những gì Cha Ông để lại, phát huy tỏa sáng Văn Hóa Cội Nguồn, Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Bỏ mất truyền thống Cha Ông chẳng khác nào đào mồ chôn vùi đất nước của mình. Một đất nước mà đánh mất bản sắc dân  tộc mãi mê xu thế ngoại ban thời khó mà giữ được toàn vẹn lãnh thổ.

Truyền Thống tốt đẹp Văn Hóa hoàn thiện không những là quả tim đại dân tộc, mà còn là nền tản vững chắc mọi phát triển cả dân tộc. Trái tim Văn Hóa Truyền Thống một khi xuống cấp thời dân tộc cũng bị tổn thương dẫn đến đại loạn xã hội.  Trái tim truyền thống dân tộc nuôi dưỡng lấy tinh thần dân tộc, truyền thống anh linh dân tộc tốt đẹp bao nhiêu, thời tinh thần dân tộc tốt đẹp bấy nhiêu. Quả tim truyền thống dân tộc luôn hòa nhịp vào tinh thần dân tộc, những phẩm chất cao quý về nhân cách con người giàu lòng nhân ái giàu lòng vị tha, phẩm chất Thánh Thiện trong trái tim của mỗi con người hòa nhập cùng trái tim Văn Hóa Truyền Thống anh linh Ông Cha. Lòng nhân ái lòng vị tha bao giờ cũng đưa con người đến chân trời hạnh phúc, mang niềm vui đến cho mọi người mọi nhà , hạnh phúc mọi người cũng chính là hạnh phúc của mình. Sự nhận thức về Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc là sự nhận thức đỉnh cao của trí tuệ trên con đường phát triển kinh tế, phát triển Văn Hóa xây dựng lên Tổ Quốc dân giàu nước mạnh thân thiện, Nhân Quyền Dân Chủ Công Bằng Bình Đẳng văn minh
Đồng hành cùng các nước văn minh thế giới.
Ôi Truyền Thống
Ôi Cội Nguồn Cha Ông Nền Móng
Ôi Cội Nền vững chắc mãi muôn năm
Xây trên ấy một ngôi nhà Tổ Quốc
Một ngôi nhà cao vót tận mây xanh
Ôi Truyền Thống đầy anh linh tột thế
Như biển trời, như ánh sáng thái dương
Ôi Việt Nam, ôi Tổ Quốc thân thương
Đã bừng lên một màu xanh xuân mới
Và nơi ấy bao người con Trung Hiếu
Vì Cha Ông, vì Tổ Quốc non sông
Con đã thấy một cội nền Văn Hiến
Một Cội Nền, khai dựng nước Văn Lang
Một Cội Nền:
Nhân Quyền, Dân Chủ, rộng thênh thang
Một Cội Nền:
Công Bằng, Bình Đẳng tỏa hào quang
*           *           *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HÓA TRUYỀN THỐNG

9

Khi lòng ta đã trở về Nguồn Cội
Nghe tâm hồn dào dạt những yêu thương
Tâm hồn ta là thiên đường xuân mới
Bừng ấm nồng trên Tổ Quốc Quê Hương
Một màu xanh  đất trời vui tiếng hát
Nước Việt Nam đang vỗ cánh bay lên
Dòng lịch sử theo gió ngàn phơi phới
Thật sướng vui, khi Tổ Quốc gọi tên.

Hằng ngày Bạn đi trên các ngã đường những thành phố lớn nhất là thành phố Sài Gòn . Bạn gặp nhiều biểu ngữ trên các dọc đường dân ta phải biết sử ta . đó là lời nhắc nhở của những người luôn có trách nhiệm đối với dân tộc mình. Lịch sử dân tộc Rồng Tiên Việt Nam phát nguồn từ thời Quốc Tổ Hùng Vương dựng nước. và truyền mãi cho đến tận ngày nay. Vì thế những thế hệ con cháu phải có tinh thần trách nhiệm, nổ lực khôi phục Truyền Thống Anh Linh dân tộc, nhằm hoàn thành tốt những phận sự trách nhiệm của mình đối với Cha Ông, đối với non sông  Tổ Quốc.

Tinh thần trách nhiệm đối với Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Cha Ông, là một phẩm hạnh đạo đức cao đẹp, một thước đo giá trị lòng Trung Hiếu đối với dân tộc đối với Cha Ông. Cùng nhau xây dựng một xã hội Văn Minh về vật chất lẫn đạo đức  tinh thần.

Lối sống vô trách nhiệm đối với Truyền Thống Anh Linh dân tộc, là lối sống phi đạo đức, gây nên những hậu quả tiêu cực, do nhiều nguyên nhân khác nhau. Làm suy yếu tinh thần đoàn kết dân tộc, gây tổ hại sự phát triển, tiến bộ văn minh xã hội “ hãy sống sao cho khỏi xót xa ân hận” để xứng đáng là con cháu Tiên Rồng dân tộc có bề dày lịch sử lâu đời có hơn năm nghìn năm Văn Hiên. Chúng Ta cần phải hiểu rõ Bản Sắc Văn Hóa dân tộc một cách sâu sắc cụ thể.

Các Bạn có biết không, dân tộc Việt nam là dân tộc Rồng Tiên dân tộc Đồng Bào có 54 dân tộc anh em. Một dân tộc nói lên cùng chung một Nguồn Cội. sống chung trong một ngôi nhà Tổ Quốc Việt Nam. Một ngôi nhà chung cổ kính lâu đời có hơn năm nghìn năm Văn Hiến. Bảo vệ Truyền Thống Cội Nguồn Văn Hóa Cha Ông là việc làm của bao thế hệ Cha Ông tiếp nối tồn tại cho tới ngày nay.  Để hiểu rõ tầm quan trọng sự sống còn của một dân tộc thời chúng ta  cần đưa ra lập luận ví dụ cụ thể để hiểu rõ sự tồn vong của một dân tộc.

Một ngôi nhà lầu dù đồ sộ nguy nga đến đâu. Hay nhỏ bé đến đâu. Cũng cần có nền móng vững chắc, kiên cố mới trụ vững được. Huống chi là một Tổ Quốc đất nước, muốn trụ vững tồn tại của một đất nước lâu dài hàng nghìn nghìn năm thời Quốc Tổ Vua Hùng phải xây dựng nền móng dân tộc đất nước, Tổ Quốc mình một nền tảng, nền móng kiên cố trụ vững. Để cho hàng nghìn thế hệ con cháu mai sau nối tiếp xây lên xã hội tầm cao, cũng như thượng tần ngôi nhà chung đạt đến đỉnh cao của sự Văn  Minh hiện đại.  để làm  được việc đó thời thế hệ con cháu chúng ta  cần phải bảo vệ cũng cố Truyền Thống Anh Linh Cội Nguồn Cha Ông. Và ai ai cũng phải có trách nhiệm phát huy truyền thống Cội Nguồn Ông Cha bồi đắp cho mỗi ngày một thêm lớn càng đi vào kiên cố ổn định. Thời xã hội non sông Tổ Quốc mới phát triển tốt đẹp được. Không những đi vào ổn định phát triển xã hội mà các thế lực ngoại xâm cũng không dám dồm ngó hay xâm lược đất nước ta.

Trên thế giới đặc biệt ở những nước hùng mạnh có nền kinh tế phát triển thời bao giờ Văn Hóa Bản Sắc Truyền Thống dân tộc cũng năng động khơi dậy mạnh mẻ đưa dân chúng Họ đến tầm nhận thức cao về đất nước Họ. Đây là một hướng đi đúng đắn về phát triển xã hội, nhất là vấn đề đoàn kết dân tộc triệu người như một sức mạnh tinh thần nội lực được vững vàng. Trong xu thế hội nhập thế gới, thời Văn Hóa Truyền Thống lại càng đề cao hơn nữa,  hội nhập thế giới, không có nghĩa là chạy theo Văn Hóa thế giới, lệ thuộc Văn Hóa thế giới. Có nghĩa là hội nhập trào lưu giao lưu văn hóa thế giới. Nhưng không biến tan văn hóa truyền thống chúng ta, mà chỉ làm cho thế giới biết đến Văn Hóa Truyền Thống Anh Linh của chúng ta, gốp phần văn minh văn hóa làm tươi đẹp thế giới.

Các Bạn nghĩ sao đã gọi là mùa xuân thời phải có muôn hoa đua nở khoe sắc khoe hương, mùa xuân thế giới cũng thế mà thôi. Mỗi đất nước mỗi dân tộc là mỗi loại Hoa đua sắc khoe hương, loài hoa nào cũng nét đẹp riêng của nó. Nhưng đều đáng nói ở đây tinh hoa của muôn loài hoa đều chung đồng mật ngọt. hòa hợp nhau đồng nhất cùng nhau, không đối lập nhau. Mùa xuân của muôn hoa đô hội thời tất nhiên phải có Chúa Xuân. Chúa Xuân chính là Hoa Mộc Đức. Ở Việt Nam tên thường gọi là Hoa Mai. Loài hoa linh thiên nhất, may mắn nhất trong các loài hoa. Cốt cách Hoa Mai không có loài hoa nào sánh kịp. Loài Hoa tượng trưng cho quyền lực và sự  giàu có. Nhưng ít ai hiểu được điều nầy. Loài Hoa nầy chỉ thích hợp sống trên Đại Long Vũ Trụ hình chữ   S nơi khác tuy trồng được nhưng không bằng. Khi Quốc Tổ ra đời thời Hoa Lan. Khi quốc Tổ tái sanh thời Hoa Mai. Hai loại hoa nầy đều thuộc loại quý hiếm ẩn chứa muôn nghìn sự may nắm trong đó. Nhất là Chúa Xuân Mộc Đức Hoa Mai. Loài hoa tột đỉnh của sự may nắm.

Truyền Thống Văn Hóa Cội Nguồn Anh Linh dân tộc đều có liên quan đến hai loài Hoa nầy. Lí tưởng sống của dân tộc Rồng Tiên Việt nam là luôn kiên định lập trường dựa trên nền tảng Văn Hóa Truyền Thống Cha Ông, đoàn kết dân tộc, khác khao Tự Do, cũng như về Quyền con người được tôn trọng sống trong môi trường Dân Chủ, Công Bằng Bình Đẳng văn minh. phát triển xây dựng xã hội tiến tới dân giàu nước mạnh.

Có một hôm tôi hỏi Bạn tôi rằng, sự sống Quả tim Tổ Quốc nằm ở đâu ?  Bạn có biết không ?  Bạn tôi không cần suy nghĩ trả lời ngay, sự sống quả tim Tổ Quốc nằm trong đảng phái, vì hi sinh cho đảng phái liền được Tổ Quốc Ghi Công. Tôi nghe bạn tôi trả lời thế, tôi không khỏi thở dài nói.  Hơn năm nghìn năm Văn Hiến nào có Đảng Phái gì đâu, mà Tổ Quốc Việt Nam vẫn tồn tại cho đến ngày nay. Bạn tôi nghe tôi nói thế liền ngẩn người ra nói. Nầy anh Bạn thân của tôi ơi ngày xưa khác ngày nay khác nếu đảng phái không phải là quả tim của Tổ Quốc sao những người đi theo đảng bảo vệ đảng, hi sinh cho đảng phái liền được Tổ Quốc Ghi Công. Bạn nhìn xem rành rành ra đó còn sai làm sao được. Trong lúc ấy bất chợt trước mắt tôi là một cây bàng to lớn tôi liền chỉ cây Bàng nói. Nếu chúng ta đốn hạ gốc cây Bàng thời tất  cả nhánh lá đều chết hết. Nếu nhánh cây Bàng bị chặt bỏ thời thân gốc cây Bàng sẽ mọc ra nhánh khác. Như vậy nhánh lá không phải là thân gốc cây Bàng. Chỉ có người tâm thần mới nhìn lầm nhìn lộn cho nhánh lá cây Bàng là thân gốc cây Bàng, còn người sáng mắt thời Họ phân biệt rõ ràng nhánh lá ra nhánh lá, thân gốc ra thân gốc. Tổ Quốc Việt Nam duy nhất chỉ có một quả tim chung là Cội Nguồn nền Văn Hiến Truyền Thống dân tộc mà thôi. Sự sống quả tim nền Văn Hiến ấy đã kéo dài hơn năm nghìn năm. Còn các chế độ, bè phái, đảng phái. Chỉ là nhánh lá của nền Văn Hiến Truyền Thống dân tộc được mọc ra trong các thời kỳ mà thôi. Nếu nhánh lá nào còn tiếp được sức sống từ thân gốc thời còn tồn tại. Còn những cành lá nhánh lá nào không tiếp được sức sống từ thân gốc, thời tự nó khô héo mà chết đi. Đó chính là quy luật trường tồn của các Chế Độ,  Đảng Phái, Bè Phái.

Đã là người Việt Nam thời tất cả dân tộc Việt nam đều có trách nhiệm bảo vệ Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Ông Cha dân tộc mình, Quả Tim sự sống Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc mất. Thời Tổ Quốc dân tộc Việt Nam cũng không còn, nói gì các đảng phái. Sự sống của một dân tộc là sự sống cả một hành trình tiến hóa hoàn thiện của một dân tộc đó, để rồi đơm hoa kết quả đỉnh cao văn minh theo mong muốn. Vì thế những Chế Độ, Bè Phái, Đảng Phái lỗi thời, hoặc tự mình lìa xa Nguồn Cội thời sẽ bị loại bỏ thay thế vào đó là những nhánh lá Chế Độ, Bè Phái, Đảng Phái non trẻ đi vào cuộc hành trình mới. Chúng ta nên hiểu phục hưng Văn Hóa Truyền Thống là việc làm cấp bách, mục đích cơ bản nhất bảo vệ sự tồn tại của dân tộc. Nhất là dân tộc Rồng Tiên như chúng ta, một dân tộc có Nền Văn Hiến lâu đời. Tình tương thân tương ái lá lành đùm bọc lá rách. Bầu ơi thương lấy Bí cùng tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn. Nhiễu đều phụ lấy giá gương người trong một nước phải thương nhau cùng.  Đồng Bào chung một Cội Nguồn, phải luôn gắng bó chớ hoài đá nhau. Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Truyền Thống tốt đẹp  Đạo Đức dân tộc đã ăn sâu vào lòng người. Một dân tộc luôn giàu lòng nhân ái. Sống vì người hơn vì mình. Vì thế chủ nghĩa cá nhân tự tôn tự đại chỉ biết sống vì mình Độc Tài Độc Trị, không phù hợp với Truyền Thống Anh Linh dân tộc, đi ngược lại Truyền Thống Đạo Đức Ông Cha. Nhất định phải bị lịch sử loại bỏ.

Giá trị cuộc sống của một con người là không quên Nguồn Cội của mình, không quên Nguồn Cội của dân tộc mình. Sống có trách nhiệm đối với Cha Ông đối với dân tộc, non sông Tổ Quốc. Sống Có Nhân Quyền, sống có Dân Chủ Tự Do. Sống theo Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp, sống cạnh tranh Công Bằng Bình Đẳng. Sống Thật lời nói đi đôi với việc làm. Gây lòng tin cho nhau . Nếu ai cũng có lối sống như thế, thời làm gì có cảnh nồi da nấu thịt, chiến tranh tương tàn lẫn nhau, làm gì có cảnh lật đổ chế độ nầy lên chế độ kia xuống. Làm gì có cảnh xuống cấp đạo đức. Làm gì có cảnh nô lệ khốn khổ dẫn đến nghèo nàn lạc hậu.  Một dân tộc Văn Minh Hiện Đại  tiến tới dân giàu nước mạnh là một dân tộc có lối sống như đã nói trên.
Khi Tổ Quốc mất đi Nguồn Cội
Thời chuyển mình lụn bại suy tàn
Muôn dân lắm cảnh cơ hàn
Đói nghèo khốn khổ lắm đàng ngoại xâm
Đầy chinh chiến binh đao máu lửa
Cảnh điêu tàn nhà cửa còn chi
Quỉ, Ma xuất hiện khắp nơi
Chúng vơ chúng vét ôi thôi còn gì
Khi dân tộc xa rời Truyền Thống
Đầy chông gai bão tố phong ba
Mất rồi Nguồn Cội Ông Cha
Lao mình vào chốn tha Ma gựt giành
Đã đến lúc chung lòng giải thoát
Về Cội Nguồn Truyền Thống Cha Ông
Bàn tay nới rộng chung lưng
Phá tan xiềng xích cùng nhau xây đời
Ôi xúc động nghẹn ngào sung sướng
Ôi Việt Nam đã có Tự Do
Nhân Quyền Dân Chủ ấm no
Việt Nam đất Việt mở trang sử vàng
Việt Nam đất nước Tiên Rồng
Việt nam con cháu Lạc Hồng Việt nam.
*         *         *
CAO ĐỨC THẮNG



VĂN HỌC TRUYỀN THỐNG

10

Ai bảo quê mình không tỏa sáng
Năm nghìn Năm Văn Hiến rạng non sông
Một dân tộc chuyển mình đang vỗ cánh
Tỏa hào quang ngời Truyền Thống Cha Ông

Văn Hóa Truyền Thống Anh Linh Ông Cha, mang đậm nét phong cách triết lý của người Phương Đông lẫn Phương Tây, tinh hoa Văn Hóa nhân loại. Quốc Tổ Hùng Vương dựng nước Văn Lang không dùng đến bạo lực, hay dùng đến gươm đao giáo mác mà chỉ dùng Văn Hóa Cội Nguồn khai dựng lên nước Văn Lang “ hay còn gọi là bất chiến tự nhiên thành” Không đổ một giọt máu cũng gồm thâu được nhân loại anh em một trăm Bộ lạc, khai sinh ra dân tộc Bách Việt Văn Lang. Không cần dùng đến quyền lực , bạo lực mà non sông Tổ Quốc Văn Lang mãi sống trong cảnh yên bình Nhất là thời Thượng Hùng Vương 23 đời kéo dài gần hai nghìn năm phải nói là yên bình không có chiến tranh loạn lạc. Về thời Hạ Hùng Vương 18 đời càng về sau Văn Hóa Cội Nguồn Nền Văn Hiến Quốc Đạo dân tộc dần dần thất truyền nên loạn lạc chiến tranh mới xảy ra. Thượng Hùng Vương 23 đời - Hạ Hùng Vương 18 đời, tổng cọng Thượng Hạ 41 đời.  Kéo dài Độc Lập 2701 năm trên thế không có một triều đại nào kéo dài Độc Lập được như vậy. Nguyên nhân của sự kéo dài Độc Lập của một triều đại lâu như thế. Là nhờ vào Nền Văn Hiến Truyền Thống Anh Linh Quốc Đạo Dân Tộc.

Ở vào thời các Vua Hùng đạo thờ Trời là chính Thống. Đạo Thờ Trời có từ thời Quốc Tổ dựng nước truyền xuống. Ở vào thời ấy không có giấy bút, chữ viết lại quá thô sơ. Nên không lưu chép thành kinh sử chỉ truyền miệng cho nhau, dẫn đến tam sao thất bổn Nền Văn Hiến Quốc Đạo dần dần biến mất ở vào thời Hạ Hùng Vương, nhất là những đời cuối thời Hạ Hùng Vương. Coi như mất hẳn Nền Văn Hiến Quốc Đạo dân tộc. Trở thành Phong Kiến Vua Chúa Độc Tài Độc Trị không khác gì Phương Bắc Nhà Chu.

Ở vào thời Hạ Hùng Vương đời Hùng Vương thứ 6  Hùng Huy Vương, pháp hãi Lang :
Hùng Huy Vương rất nhiều con , nên không biết chọn ai lên ngôi Vương thay thế cho mình.  Bằng ra lệnh cho các Hoàng Tử ai tìm ra món ăn ngon đặc biệt để dâng cúng Tổ tiên thời ta sẽ truyền ngôi Vương cho. Trong Khi các Hoàng Tử khác cho người tìm kiếm đủ loại sơn hào hải vị quý hiếm nhất khắp đất nước Văn Lang. Trong khi ấy có một Hoàng Tử mồ côi Mẹ. Chính là Lang Liêu. Lang Liêu là người mộ đạo nhất là Nền Quốc Đạo đã thất truyền, Lang Liêu suốt ngày nghiên cứu về Truyền Thống Cội Nguồn Ông Cha. Lang Liêu giác ngộ ra một điều:
Nước Văn Lang giàu có sung  sướng hơn các nước là nhờ có nền Văn Minh lúa nước có từ thời Viêm Đế Thần Nông. Khi Quốc Tổ khai dựng lên nước Văn Lang thời nền văn minh lúa nước càng phát triển hơn nữa dân giàu nước mạnh. Nghĩ đến sự Độc Lập lâu dài của nước Văn Lang thời Đại Hùng Vương. Là Khi Quốc Tổ khai sinh ra nước Văn Lang không dùng đến bạo lực mạnh được yếu thua, thắng là Vua, thua là Giặc. Mà đi con đường  Bất chiến tự nhiên thành không đổ một giọt máu. Là nhờ vào Văn Hóa Cội Nguồn đạo thờ Trời hàng phục một trăm bộ lạc khai sinh ra nước Văn Lang. Lang Liêu nghĩ biểu tượng Đạo Trời Đất là Vuông, Tròn.  Lang Liêu bằng cho người chọn gạo nếp thật ngon. Tự tay mình tay mình làm ra những chiếc bánh lạ mắt xưa nay chưa từng thấy bao giờ.  Khi lang Liêu đem bánh Vuông, Tròn dân cúng Tổ Tiên trước Vua Cha cùng các quan Văn Võ chứng kiến.
Đến lượt kiểm chứng bánh Lang Liêu:
Hùng Huy Vương hỏi :  bánh của con làm bằng thứ gì ?
Trông rất lạ mắt ?
Lang Liêu quỳ xuống tâu :
Thưa Phụ Vương : Theo con nghĩ Nước Văn Lang ta giàu có hùng mạnh là nhờ vào nền văn minh lúa nước. Trên khắp thế giới không có một đất nước nào văn minh như thế. Vì thế con chọn lấy những hạt gạo nếp có chất lượng làm nên chiếc bánh. Một là nhớ công lao tiền nhân Ông Cha dày công nghiên cứu ra hạt ngọc để làm giàu cho dân tộc Văn lang dù trải qua hàng nghìn năm vẫn không sợ đói nghèo. Hai là dân Tộc Văn Lang theo chí hướng Quốc Tổ thờ Trời. Thờ Cha Trời Mẹ Trời. Trời là đấng sanh tạo ra tất cả, con người vạn vật. Biểu tượng Cha Trời, Mẹ Trời là Tròn, Vuông. Nên con làm. Hai loại bành nầy tượng trưng cho Trời Đất, và cũng nhớ đến công lao Tổ Tiên Đấng Tạo Vật. Cũng như công lao sanh thành dưỡng dục của Cha Mẹ đối với con cái.
Bánh Dày hình Tròn, tượng trưng cho Trời.
Bánh Chưng hình Vuông, tượng trưng cho Đất.
Bỡi công ơn Cha Trời Mẹ Trời, chánh thân chánh mẫu. Công ơn sanh thành dưỡng dục Phụ Thân Phụ Mẫu chẳng khác gì nhau.  Công ơn lớn tựa đất trời không gì đền đáp nổi. Với tấm lòng biết ơn bề trên con dùng gạo nếp làm thành Bánh Dày, Bánh Chưng dâng cúng Tổ Tiên Trời Đất, Phụ Thân Phụ Mẫu, cũng như nhớ ơn Quốc Tổ người có công khai sinh ra nước Văn Lang giàu có hùng mạnh.

Hùng Huy Vương, cùng các quan Văn Võ triều thần nghe Lang Liêu giảng về nhân văn tinh hoa Đạo Đức Truyền Thống Anh Linh Cội Nguồn Cha Ông như vậy lấy làm kính phục. Nhất là Hùng Huy Vương vô cùng mừng rỡ liền cho người đem Bánh Dày, Bánh Chưng cho bá quan văn Võ cùng ăn thử thấy ngon lạ ai nấy cũng khen vùi.  Hùng Huy Vương nói đây cũng là ý trời cũng như sự anh linh Quốc Tổ đã lựa chọn nên con mới thông suốt Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh Cha Ông như vậy. Hùng Huy Vương liền truyền ngôi Vương cho Lang liêu.  Lang Liêu lên ngôi Vương lấy Pháp hiệu là Hùng Chiêu Vương, Lang Liêu Lang.
893 đến 832 trước công nguyên.
48 tuổi lên ngôi Quốc Vương, 61 năm ở ngôi Quốc Vương, 8 năm ở ngôi Thái Thượng Quốc Đạo.
Từ đó dân tộc Văn Lang khi tết về nhà nào cũng làm Bánh Chưng, Bánh Dày, dâng cúng Tổ Tiên.
Những bài học về biết ơn như “ Ăn Quả Nhớ Người Trồng Cây” “ Uống Nước Nhớ Nguồn” truyền thống đền ơn đáp nghĩa cũng từ đây mỗi ngày một hưng thịnh trong các nhà quyền thế Vương Quan. Đã đến lúc chúng ta phải nói lên sự thật giữ nguyên giá trị truyền thống nhân văn. Không bị sự đánh lừa của xu thế chính trị. Làm lệch lạc Văn Hóa Anh Linh Truyền Thống Ông Cha, đồng hóa vào đảng phái chính trị.

Chúng Ta không nên có sự nhầm lẫn giữa Văn Hóa Bản Sắc tập tục, với Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc là giống nhau. Văn Hóa Bản Sắc tập tục là Văn Hóa riêng của mỗi sắc tộc. Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc là Văn Hóa chung cho toàn 100 bộc lạc  Bách Việt Văn Lang.  Mỗi Văn Hóa Tập Tục của một Bộ Lạc đều có nếp riêng. Phong tục tập quán riêng. Còn Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc là Văn Hóa thống nhất chung cho toàn một trăm bộ lạc. Văn Hóa Tinh Hoa của một Quốc Gia dân tộc. Văn Hóa khai sinh ra dân tộc Bách Việt Văn Lang, Văn Hóa khai sinh ra Nhà Nước Văn Lang. Văn Hóa Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp, Quốc Hồn Tổ Quốc Văn Lang.

Nói về Phong Tục tập quán thói quen tập tục của mỗi xứ, mỗi vùng đếu khác nhau. Như nếp sống tập tục làng quê, nếp sống tập tục đô thị. Nếp sống tập tục sắc tộc của mỗi dân tộc. Những nếp sống tập tục của mỗi sắc tộc nó luôn tiến hóa theo trào lưu văn minh nhận thức của con người. Xóa bỏ những tập tục lỗi thời tiến tới tập tục văn minh hơn.

Ví dụ xóa bỏ nếp nhà tranh ẩm thấp, tiến lên nhà xây nhà lầu, xóa bỏ ngọn đèn dầu leo lét, tiến tới dùng đèn điện. Xóa bỏ lao động sức người, tiến lên dùng sức máy móc. Thay thế đi bộ, tiến lên đi xe đi máy bay. Nấu nướng bằng rơm rạ, than , củi. tiến lên nấu nướng bằng ga bằng điện. Từ y phục thô sơ tiến lên y phục hiện đại, đó là nói về tiến hóa văn minh khoa học vật chất. Còn nói tiến hóa văn minh về tinh thần. Từ tập tục mê tín dị đoan tôn thờ bùa ngãi, tôn thờ cầm thú. Tiến hóa lên tôn thờ Thần Linh sống theo giáo điều, cao hơn nữa là sống theo chế độ, thể chế triều đại Họ Tộc. Độc Tài Độc Trị. Không phải là là Văn Hóa Chung cho một Quốc Gia, Quốc Hồn Đại Dân Tộc.

Quốc Tổ Hùng Vương ra đời mở màng thời đại mới, thời đại đỉnh cao của các Triều Đại, vượt lên trên thể chế Độc Tài Độc Trị. Tiến hóa văn minh nhận thức lên một tầm cao tôn thờ Đạo luật. đỉnh cao của Đạo Luật chính là Hiến Pháp, Luật Pháp, Đạo Pháp. Đỉnh cao của Hiến Pháp, Luật pháp, Đạo pháp. Chính là Văn hóa Cội Nguồn Thiên Ý Cha Trời, Thiên Luật Vũ Trụ . Đạt đến cảnh giới về Quyền Con Người. Nhân Quyền, lấy dân làm gốc Dân Chủ. Tự Do Công Bằng, Bình Đẳng. Và đỉnh cao tột cùng Nhân Quyền Dân Chủ, và đỉnh cao của Nhân Quyền Dân Chủ, Tự Do, Công Bằng, Bình Đẳng.  Là Thiên Quyền Nhân Chủ. Chủ nghĩa Đại Đồng Vũ Trụ . Rốt ráo của sự Tự Do Công Bằng, Bình Đẳng. Trở thành Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc nền Văn Hiến Quốc Đạo Văn Lang, Một nền Văn Hiến thống nhất chung trở thành quả tim Tổ Quốc Bách Việt Văn Lang. Quả Tim nền Văn Hiến Quốc Đạo dân tộc sống mãi trong Bách Việt Văn Lang.

Tốm lại :  54 dân tộc anh em trên đất nước Việt Nam Bản Sắc Tập Tục, Phong Tục của mỗi dân tộc, của mỗi xứ. mỗi vùng tập quán tuy khác nhau. Nhưng tất cả đều cùng chung một đất  nước Tổ Quốc Việt Nam. Nên có chung một Văn Hóa Cội Nguồn Truyền Thống Anh Linh dân tộc. Nền Văn Hiến lâu đời. Quốc Tổ Vua Hùng thuyết ra Văn Hóa Cội Nguồn khai sinh ra dân tộc Văn lang, khai sinh ra nhà nước Văn Lang, đất nước Tổ Quốc Văn Lang. Văn Hóa Cội Nguồn trở thành nền Văn Hiến Quốc Hồn, Tổ Quốc. Nền Quốc Đạo dân tộc. Vì thế nền Văn Hiến Quốc Đạo. Truyền Thống Anh Linh Dân Tộc, không phải là Bản Sắc Tập Tục, Tập Quán của mỗi dân tộc. Mà là Truyền Thống Anh Linh chung cho toàn dân tộc Việt Nam 54 dân tộc anh em.
*           *           *
Đất nước ta, là Địa Long đất Thánh
54 dân tộc, Anh Em  cùng nhau chung sống
Khắp ba miền, đầy chang chứa yêu thương
Luôn tràn trề, niềm hạnh phúc Quê Hương
Một Truyền Thống, Anh Linh ngời tỏa sáng
Đầy oai linh, năm nghìn năm Văn Hiến
Xuân đã về, trên Tổ Quốc thân yêu
Cảnh yên bình, đầm ấm khắp muôn dân
Ôi Việt Nam, ôi Tổ Quốc Vinh Quang.
**************
CAO ĐỨC THẮNG

COMMENTS

BLOGGER: 1
Loading...
Tên

BÍ MẬT ĐỊA LINH ĐỊA CẦU,1,BÌNH GIẢI SẤM KÝ NGUYỄN BỈNH KHIÊM,1,CÂU CHUYỆN HỒNG TRẦN,3,CÂU CHUYỆN NGHÌN LẺ MỘT NGÀY,1,CHÚA XUÂN HOA MỘC ĐỨC,1,CON ĐƯỜNG VIỆT NAM,1,HÌNH,5,HÌNH CHA TRỜI LẠC LONG QUÂN,1,HÌNH ĐỊA MẪU ÂU CƠ,1,KINH NHƠN LUÂN HIẾU NGHĨA,4,LỊCH SỬ THÁNH GIÓNG,4,LONG HOA ĐẠI CƯƠNG TRIẾT HỌC,4,LONG HOA GIỚI ĐỨC,1,LONG HOA LUẬT TẠNG,4,LONG HOA MẬT TẠNG,4,LONG HOA PHÁP TẠNG,4,LONG HOA THIÊN TẠNG,4,LONG PHỤNG HIỆP NGHĨA,3,QUỐC BẢO KHAI KINH,1,TÁC PHẨM VĂN HÓA,6,TẬP SAN VĂN HÓA,1,TẬP THƠ LỬA THIÊN,6,THIÊN ẤN,1,THƠ CỘI NGUỒN,7,THƠ CƯỜI VỠ BỤNG,1,TÓM TẮT SƠ LƯỢC QUỐC TỔ HÙNG VƯƠNG,1,VĂN LANG CHIẾN SỰ 1,4,VĂN LANG CHIẾN SỰ 3,4,
ltr
item
CỘI NGUỒN: TẬP SAN VĂN HÓA
TẬP SAN VĂN HÓA
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhondwGak2DY8eaYk_KXtQp_M-XtPQY64iKZBqnWS8s97R3Hf8ra0GQPSuu0BpfQCjP_FvbD07Zi9AnV8WF0iB5C6Tujck9zeNSkpAyK8nZSGdWoFoXw8YYCbXl8SfBga2TeqjXOkhHTAeQ/s320/writing.jpg
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhondwGak2DY8eaYk_KXtQp_M-XtPQY64iKZBqnWS8s97R3Hf8ra0GQPSuu0BpfQCjP_FvbD07Zi9AnV8WF0iB5C6Tujck9zeNSkpAyK8nZSGdWoFoXw8YYCbXl8SfBga2TeqjXOkhHTAeQ/s72-c/writing.jpg
CỘI NGUỒN
http://caoducthangqn.blogspot.com/2016/12/tap-sang-van-hoa.html
http://caoducthangqn.blogspot.com/
http://caoducthangqn.blogspot.com/
http://caoducthangqn.blogspot.com/2016/12/tap-sang-van-hoa.html
true
7983214549545773435
UTF-8
Loaded All Posts Not found any posts XEM CHI TIẾT Xem thêm... Reply Cancel reply Delete By Home PAGES POSTS View All RECOMMENDED FOR YOU LABEL ARCHIVE SEARCH ALL POSTS Not found any post match with your request Back Home Sunday Monday Tuesday Wednesday Thursday Friday Saturday Sun Mon Tue Wed Thu Fri Sat January February March April May June July August September October November December Jan Feb Mar Apr May Jun Jul Aug Sep Oct Nov Dec just now 1 minute ago $$1$$ minutes ago 1 hour ago $$1$$ hours ago Yesterday $$1$$ days ago $$1$$ weeks ago more than 5 weeks ago Followers Follow THIS CONTENT IS PREMIUM Please share to unlock Copy All Code Select All Code All codes were copied to your clipboard Can not copy the codes / texts, please press [CTRL]+[C] (or CMD+C with Mac) to copy